Gioan 16:29-33
29Khi ấy, các môn đệ thưa với Đức Giê-su rằng: “Bây giờ Thầy nói rõ, chứ
không còn dùng dụ ngôn nào nữa. 30 Giờ đây, chúng con nhận
ra là Thầy biết hết mọi sự, và Thầy không cần phải có ai hỏi Thầy. Vì thế, chúng con tin Thầy từ Thiên Chúa mà
đến.” 31 Đức Giê-su đáp: “Bây giờ anh em tin à? 32 Này
đến giờ -và giờ ấy đã đến rồi- anh em sẽ bị phân tán mỗi người một ngả và để
Thầy cô độc một mình. Nhưng Thầy không
cô độc đâu, vì Chúa Cha ở với Thầy. 33 Thầy nói với anh em
những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an. Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn
khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian.”
(Trích Phúc âm Gioan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ
Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Bài đọc hôm nay ở vào phần cuối cùng của
chương 16, chương của những lời từ biệt của Chúa Giêsu với các môn đệ. Trong câu cuối cùng của bài đọc hôm nay, Chúa
Giêsu nói: “Trong thế gian, anh em sẽ
phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm
lên! Thầy đã thắng thế gian.” Chúa Giêsu nói “thắng thế gian” nghĩa là
gì? Bởi, chỉ vài tiếng sau khi nói những
lời này, Chúa Giêsu đã bị lột trần trước công chúng, bị đánh đập, bị làm nhục,
bị đóng đinh, và bị bỏ rơi bởi những người thân cận nhất. Tuy nhiên, Ngài hứa hẹn cho những người Ngài
thương mến sự tin tưởng và bén rễ sâu trong Thiên Chúa, giống như chính Ngài cũng
tin tưởng và bén rễ sâu trong Thiên Chúa.
Tôi có thể nhớ lại xem, có những khoảnh khắc nào mà tôi cảm thấy đã bén
rễ sâu trong sự hiện diện của Thiên Chúa?
Tôi đọc lại bài đọc trên và để ý xem, những từ nào nổi bật đối với
tôi. Những lời của Chúa Giêsu nói với
các môn đệ trong Bữa Tiệc Ly có gợi lên trong tôi những cảm xúc hay phản ứng
đặc biệt nào không?
2. Có bao giờ tôi cảm thấy tin tưởng sâu
sắc vào Chúa, bất chấp những thử thách của cuộc sống? Hoặc, có khi nào tôi đã phải khắc khoải giằng
co với niềm tin rằng, Chúa sẽ không bao giờ bỏ rơi mình? Trong cả hai trường hợp, hãy cố gắng tìm lời
để nói bất cứ điều gì trong lòng với Thiên Chúa, Đấng luôn yêu thương trào tràn.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment