Sáng Thế 9:9-13
Ông I-xa-ác đã già, mắt ông loà không trông thấy nữa. Ông bèn gọi Ê-xau, con trai lớn của ông, ông nói: “Con ơi!” Cậu thưa: “Dạ, con đây.” Ông nói: “Con thấy không, cha già rồi, không biết chết ngày nào. Bây giờ con hãy lấy khí giới của con, ống tên và cây cung của con, ra đồng săn thú cho cha. Con hãy làm cho cha một món ăn ngon như cha thích, rồi đem đến cho cha ăn, để cha đích thân chúc phúc cho con trước khi chết.” Đang khi ông I-xa-ác nói với Ê-xau, con trai ông, thì bà Rê-bê-ca nghe được. Ê-xau đi ra đồng để săn thú mang về.
Bà Rê-bê-ca lấy áo của Ê-xau, con trai lớn của bà, áo sang nhất mà bà có ở nhà, và mặc cho Gia-cóp, con trai nhỏ của bà. Bà lấy da dê non mà bọc lấy tay và phần cổ nhẵn nhụi của cậu. Rồi bà đặt món ăn ngon và bánh đã làm vào tay Gia-cóp, con bà.
Cậu vào với cha và thưa: “Cha ơi!” Ông đáp: “Cha đây! Con là đứa nào đấy con?” Gia-cóp thưa với cha: “Con là Ê-xau, con trưởng của cha; con đã làm như cha bảo. Mời cha ngồi dậy xơi món thịt rừng của con, để cha đích thân chúc phúc cho con.” Ông I-xa-ác hỏi con: “Con ơi! Sao con tìm được mau thế?” Cậu thưa: “Đức Chúa, Thiên Chúa của cha, đã cho con gặp được may mắn.” Ông I-xa-ác bảo Gia-cóp: “Con ơi, lại gần đây, để cha rờ con, xem con có đúng là Ê-xau, con cha, hay không.” Gia-cóp lại gần ông I-xa-ác, cha ông; ông rờ cậu và nói: “Tiếng thì tiếng Gia-cóp, mà tay là tay Ê-xau.” Ông không nhận ra cậu, vì tay cậu lông lá như tay Ê-xau, anh cậu; thế là ông chúc lành cho cậu. Ông hỏi: “Con có đúng là Ê-xau, con cha không?” Cậu thưa: “Vâng, chính con.” Ông nói: “Con ơi, bưng lại cho cha ăn món thịt rừng, để cha đích thân chúc phúc cho con.” Cậu bưng lại cho ông, ông ăn ; rồi cậu đem rượu đến, ông uống. Ông I-xa-ác, cha cậu, bảo: “Con ơi, lại gần đây và hôn cha đi!” Cậu lại gần và hôn ông. Ông hít mùi áo cậu và chúc phúc cho cậu rằng:
“Kìa, mùi thơm con tôi
như mùi thơm cánh đồng Đức Chúa đã chúc phúc.
Xin Thiên Chúa ban cho con,
sương trời với đất đai màu mỡ, và lúa mì rượu mới dồi dào.
Các dân phải làm tôi con, các nước phải sụp xuống lạy con.
Con hãy làm chủ các anh em con,
và các con của mẹ con phải sụp xuống lạy con.
Kẻ nguyền rủa con sẽ bị nguyền rủa,
kẻ chúc phúc cho con sẽ được chúc phúc.”
(Trích Sách Sáng Thế, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
Mùa Thường Niên không giống như các mùa đặc biệt trong năm, như: Mùa Vọng, Mùa Giáng Sinh, Mùa Chay, Mùa Phục Sinh, những mùa dành đặc biệt để tập trung vào Chúa Kitô. Mùa thường niên tập trung về phát triển đời sống đức tin của các tín hữu. Bài đọc I trong Mùa Thường Niên này thường được trích từ Cựu Ước, trong đó thường tập trung vào các mẫu gương đức tin và phát triển tình người. Bởi thế tôi sẽ có thể bắt gặp những câu chuyện từ các bài đọc trong Mùa Thường Niên “nghe đầy mùi người”, trong đó bao gồm tất cả những xấu xa của con người, như: hỉ, nộ, ái, ố, dục; chẳng thấy mùi thánh tí nào. Chẳng hạn như bài đọc hôm nay, tôi có thể bị cuốn hút vào người mẹ, vì yêu con không đồng đều, đã dạy con thứ, Gia-cóp, gian dối với cha để cướp quyền trưởng nam của người con trưởng, Ê-xau. Đồng thời, tôi cũng thấy rõ văn hóa Phụ hệ thời xưa rất trọng nam khinh nữ; bất cứ cái gì xấu xa, đồi bại và thất bại trong cuộc đời đều bởi người đàn bà mà ra! Chẳng hạn như câu chuyện xấu xa trong bài đọc hôm nay. Tuy nhiên, đây không phải là điểm tập trung của bài đọc Kinh Thánh, bài đọc về đức tin. Điểm tập trung tôi cần phải chú ý, đó là: sự mù lòa đã làm cho I-xa-ác không thể phân biệt dễ dàng, ngay cả những gì gần gũi quen thuộc nhất, giọng nói và thân hình lông lá của hai con. Việc phân định không bao giờ là dễ, bởi nhiều khi xấu tốt trông rất giống nhau, đó là chưa kể đôi khi cái tốt lại đội lốt của cái lành, sự gian dối đến từ sự ác tâm của người mẹ, phương chi bây giờ I-xa-ác lại mù thì việc phân định càng khó hơn. Tôi cảm thấy gì từ bài đọc này? Đâu là điểm đánh động tôi nhất?
Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa, và tự hỏi: Tôi có đang mù lòa hay không? Kinh nghiệm phân định trong cuộc sống của tôi như thế nào? Kinh nghiệm phân định thiêng liêng của tôi ra sao? Tôi thường thành công hay thất bại trong phân định? Cái khó nhất của tôi khi phân định là gì? Tôi cầu nguyện như thế nào khi phân định? Trong giây phút này, tôi muốn kể cho Chúa nghe những kinh nghiệm phân định của tôi, và xin Chúa giúp.
Phạm Đức Hạnh, SJ