Mát-thêu 2:1-12
1Khi Đức Giê-su ra đời tại Bê-lem, miền
Giu-đê, thời vua Hê-rô-đê trị vì, có mấy nhà chiêm tinh từ phương Đông đến
Giê-ru-sa-lem, 2 và hỏi: “Đức Vua dân Do-thái mới sinh,
hiện ở đâu? Chúng tôi đã thấy ngôi sao
của Người xuất hiện bên phương Đông, nên chúng tôi đến bái lạy Người.” 3 Nghe
tin ấy, vua Hê-rô-đê bối rối, và cả thành Giê-ru-sa-lem cũng xôn xao. 4 Nhà
vua liền triệu tập tất cả các thượng tế và kinh sư trong dân lại, rồi hỏi cho
biết Đấng Ki-tô phải sinh ra ở đâu. 5 Họ trả lời: “Tại
Bê-lem, miền Giu-đê, vì trong sách ngôn sứ, có chép rằng: 6 Phần
ngươi, hỡi Bê-lem, miền đất Giu-đa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của
Giu-đa, vì ngươi là nơi vị lãnh tụ chăn dắt Ít-ra-en dân Ta sẽ ra đời.”
7Bấy giờ vua Hê-rô-đê bí mật vời các
nhà chiêm tinh đến, hỏi cặn kẽ về ngày giờ ngôi sao đã xuất hiện. 8 Rồi
vua phái các vị ấy đi Bê-lem và dặn rằng: “Xin quý ngài đi dò hỏi tường tận về
Hài Nhi, và khi đã tìm thấy, xin báo lại cho tôi, để tôi cũng đến bái lạy
Người.” 9 Nghe nhà vua nói thế, họ ra đi. Bấy giờ ngôi sao họ đã thấy ở phương Đông,
lại dẫn đường cho họ đến tận nơi Hài Nhi ở, mới dừng lại. 10 Trông
thấy ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng. 11 Họ vào nhà, thấy Hài
Nhi với thân mẫu là bà Ma-ri-a, liền sấp mình thờ lạy Người. Rồi họ mở bảo tráp, lấy vàng, nhũ hương và
mộc dược mà dâng tiến. 12 Sau đó, họ được báo mộng là đừng
trở lại gặp vua Hê-rô-đê nữa, nên đã đi lối khác mà về xứ mình.
(Trích Phúc âm Mát-thêu, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ
Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1.
Bài
đọc hôm nay có một điểm rất thú vị, đó là: các nhà chiêm tinh đến tìm gặp Chúa
Cứu Thế giáng sinh. Các nhà chiêm tinh
là ai? Họ là những nhà khoa học, đại
diện cho giới trí thức của thời đại. Dù
họ là giới trí thức, ấy thế mà họ vẫn thao thức đi tìm Đấng Cứu Thế. Ở thời nào cũng vậy và văn hóa nào cũng thế
vẫn luôn có những người trí thức kiếm tìm Thiên Chúa. Ngày nay tôi có thể thấy biết bao nhiêu các
nhà khoa học lừng danh là những người có niềm tin, hoặc biết bao nhiêu những
nhà tu hành cũng là những nhà khoa học, chẳng hạn như: Isaac Newton, Blaise Pascal,
Albert Eistein, Robert Boyle, Antoine Lavoisier, Leonhard Euler, Michael
Fraday, James Clerk Maxell, Gregor Mendel, Arthur Compton, Ronald Fisher,
Bernhard Fiemann, Georges Lemaitre, Charles Townes, Mary Anning,
Willard Gibbs, John Dalton, John Fleming…
Điều này có nghĩa là, khoa học và đức tin không thể trái nghịch nhau,
nhưng luôn hỗ tương với nhau. Và đặc biệt,
càng hiểu biết khoa học bao nhiêu sẽ càng đưa tôi đến gần Chúa, càng thiếu hiểu
biết khoa học bao nhiêu sẽ càng đẩy tôi xa dần Thiên Chúa. Tôi muốn xin cho được mở lòng khao khát, phát
triển sự hiểu biết bao nhiêu có thể và trong mọi lúc để được hiểu và yêu Chúa
hơn.
2.
Bài đọc hôm nay kết thúc bằng một câu rất tinh
tế: Ba nhà chiêm tinh sau khi đã gặp Chúa
Giêsu, họ đã đi lối khác mà về xứ mình.
Đây là điều rất quan trọng. Các
nhà chiêm tinh đã không về xứ mình bằng con đường cũ, nhưng bằng con đường
khác. Trong hành trình đức tin cũng thế,
bất cứ ai gặp Chúa và mở lòng ra với Ngài, cuộc đời của họ không còn nguyên nữa,
nhưng đều được biến đổi, không còn là con người cũ nữa, không còn đi con đường
cũ nữa, nhưng đi vào con đường mới. Tôi
đã gặp Chúa Giêsu bao nhiêu năm rồi?
Cuộc đời tôi có biến đổi không?
Tôi có đã là một con người mới chưa hay vẫn là con người cũ? Bao lâu nay tôi đã đi con đường mới chưa hay
vẫn còn đi đường cũ? Điều gì đã giữ tôi
mãi trong con người cũ và cứ bám lấy con đường cũ? Tôi muốn nói chuyện với các nhà chiêm tinh
trong lúc này, vì lý do nào mà họ đã được biến đổi và đi trên con đường
mới? Tôi xin Chúa cho tôi được khao khát
biến đổi luôn.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment