Luca 14:25-33
25Khi ấy, có rất đông người cùng đi đường
với Đức Giê-su. Người quay lại bảo họ: 26“Ai
đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống
mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được. 27 Ai
không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được. 28 Quả
thế, ai trong anh em muốn xây một cây tháp, mà trước tiên lại không ngồi xuống
tính toán phí tổn, xem mình có hoàn thành nổi không? 29 Kẻo lỡ ra, đặt móng rồi, lại không
có khả năng làm xong, thì mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chế diễu mà bảo: 30‘Anh ta đã khởi công xây, nhưng chẳng có
sức làm cho xong việc.’ 31 Hoặc
có vua nào đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên lại không ngồi xuống
bàn tính xem mình có thể đem một vạn quân ra, đương đầu với đối phương dẫn hai
vạn quân tiến đánh mình chăng? 32 Nếu
không đủ sức, thì khi đối phương còn ở xa, ắt nhà vua đã phải sai sứ đi cầu
hoà. 33 Cũng vậy, ai trong
anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được.”
(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng
Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Tôi có thể bị dội mạnh với những lời của Chúa Giêsu trong bài đọc hôm
nay. Chúa Giêsu nói: “Ai đến với tôi mà
không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em và cả mạng sống mình nữa, thì không
thể làm môn đệ tôi được.” Xét theo cái
nhìn trần thế, lời hô hào và quảng cáo của Chúa Giêsu coi như thất bại! Ngài đòi hỏi tôi phải dứt bỏ cha mẹ, người
thân thuộc và cả mạng sống của tôi. Cuộc
đời này có một ai quý trọng hơn cha mẹ và con cái, gia đình đâu, ấy vậy mà Chúa
Giêsu lại đòi hỏi tôi phải dứt bỏ. Thế
này thì quá đáng quá! Tuy nhiên nghĩ cho
cùng, đòi hỏi của Chúa Giêsu có gì quá đáng đâu? Bởi nghĩ lại mà xem, khi lập gia đình, người
yêu của tôi cũng đòi hỏi tôi phải dứt bỏ gia đình của tôi để nên một với người
ấy, dọn ra khỏi nhà để ở với người ấy đó?
Chẳng phải chỉ có người yêu, biết bao nhiêu người mê tiền mê việc làm cũng
sẵn sàng bỏ gia đình để tối ngày chôn vùi mình vào công việc, miễn sao có nhiều
tiền kia mà. Như vậy điều Chúa Giêsu nói
chỉ muốn nhấn mạnh rằng, tất cả những ai muốn theo Ngài phải dám từ bỏ tất cả,
dám có một tương quan mang tính cá vị và thân mật như thể vợ chồng, như thể cha
mẹ và con cái, chứ không phải chỉ là khách vãng lai cuối tuần. Bao lâu nay tôi theo Chúa kiểu nào? Kiểu thả con tép bắt con tôm? Kiểu đào mỏ, xem Chúa như mỏ ơn sủng, đến kín
múc khi cần, còn những khi không cần thì chẳng còn biết Ngài là ai nữa? Tôi ngồi đây trước mặt Chúa và nói chuyện xem
Ngài vui hay buồn về tương quan giữa tôi với Ngài bao lâu nay.
2. Như thể nhấn mạnh hơn về những đòi hỏi của Ngài, Chúa Giêsu đã ví việc
theo Ngài, trở thành môn đệ của Ngài là một quyết định mang tính riêng tư, được
suy nghĩ nghiêm túc và chín chắn, giống như trước khi ra trận và trước khi xây
dựng một công trình lớn. Bao lâu nay tôi
là Kitô hữu, gọi là môn đệ của Chúa Giêsu, tôi theo vì thói quen của gia đình, của
xóm đạo hay là một lựa chọn rất riêng tư và rất trưởng thành? Tôi tâm sự với Chúa Giêsu bằng cả lòng thành
của tôi về việc theo Ngài bao lâu nay, qua lời kinh sau đây:
Lạy Chúa Giêsu,
sống cho Chúa thật là điều khó.
Thuộc về Chúa thật là một thách đố cho con.
Chúa đòi con cho Chúa tất cả
để chẳng có gì trong con lại không là của Chúa.
Chúa thích lấy
đi những gì con cậy dựa
để con thực sự tựa nương vào một mình Chúa.
Chúa thích cắt tỉa con khỏi những cái rườm rà
để cây đời con sinh thêm hoa trái.
Chúa cương quyết chinh phục con
cho đến khi con thuộc trọn về Chúa.
Xin cho con
dám ra khỏi mình,
ra khỏi những bận tâm và tính toán khôn ngoan
để sống theo những đòi hỏi bất ngờ của Chúa,
dù phải chịu mất mát và thua thiệt.
Ước gì con cảm
nghiệm được rằng
trước khi con tập sống cho Chúa
và thuộc về Chúa
thì Chúa đã sống cho con
và thuộc về con từ lâu.
Amen.
(Lời Nguyện Rabounni
#30)
0 comments:
Post a Comment