Gioan 5:17-24
17Khi ấy, sau khi chữa lành một người bệnh trong ngày sa-bát, Đức Giê-su
tuyên bố với người Do-thái rằng: “Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi
cũng làm việc.” 18 Bởi vậy, người Do-thái lại càng tìm
cách giết Đức Giê-su, vì không những Người phá luật sa-bát, lại còn nói Thiên
Chúa là Cha của mình, và như thế là tự coi mình ngang hàng với Thiên Chúa.
19Đức Giê-su lên tiếng nói với họ rằng: “Thật, tôi bảo thật các ông: người
Con không thể tự mình làm bất cứ điều gì, ngoại trừ điều Người thấy Chúa Cha
làm; vì điều gì Chúa Cha làm, thì người Con cũng làm như vậy. 20 Quả
thật, Chúa Cha yêu người Con và cho người Con thấy mọi điều mình làm, lại sẽ
còn cho người Con thấy những việc lớn lao hơn nữa, khiến chính các ông cũng
phải kinh ngạc. 21 Chúa Cha làm cho kẻ chết trỗi dậy và
ban sự sống cho họ thế nào, thì người Con cũng ban sự sống cho ai tuỳ ý. 22 Quả
thật, Chúa Cha không xét xử một ai, nhưng đã ban cho người Con mọi quyền xét
xử, 23 để ai nấy đều tôn kính người Con như tôn kính Chúa
Cha. Kẻ nào không tôn kính người Con,
thì cũng không tôn kính Chúa Cha, Đấng đã sai người Con. 24 Thật,
tôi bảo thật các ông: ai nghe lời tôi và tin vào Đấng đã sai tôi, thì có sự
sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng đã từ cõi chết bước vào cõi sống.”
(Trích Phúc âm Gioan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch
Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Phải nói ngay rằng, Chúa Kitô xuống
thế làm người, không phải là để chết; vì thế, ơn gọi Kitô hữu của tôi cũng
không phải là để đi tìm đau khổ và cái chết.
Chúa Kitô xuống thế làm người là để yêu và cứu vớt nhân loại, để đưa mọi
người đến cùng Chúa Cha. Ngài làm với
tất cả tình yêu, một tình yêu yêu cho đến cùng, dù có phải chết. Mở đầu bài đọc hôm nay tôi đã thấy, người
Do-thái tìm cách giết Chúa Kitô vì cho rằng Ngài đã quá phạm thượng, dám gọi
Thiên Chúa là cha, dám cho mình ngang hàng với Thiên Chúa. Đối với người Do-thái, phạm thượng là tội rất
nghiêm trọng, đáng phải chết. Người
Do-thái đã không nhận ra Chúa Kitô, Con Thiên Chúa, đang ở giữa họ, vì họ cứng
lòng tin. Họ chối bỏ căn tính Thiên Chúa
nơi Chúa Kitô và tìm cách giết Ngài. Tôi
có giống những người Do-thái cho rằng, Chúa Kitô đã quá phạm thượng? Tôi không nhận ra căn tính Thiên Chúa nơi
Chúa Kitô? Hay, có thể tôi cũng công
nhận, nhưng không mạnh mẽ lắm, chỉ nửa vời?
Điều gì khiến tôi còn cứng lòng tin, không tin nhận Chúa Kitô là Thiên
Chúa? Tôi muốn đối diện với Chúa Kitô
trong lúc này, chất vấn Ngài và để được Ngài chất vấn tôi. Việc cứng lòng tin của tôi để lại trong lòng
tôi điều gì? Việc tin nhận Chúa Kitô là
Thiên Chúa xuống thế làm người đem lại cho tâm hồn tôi những an ủi và hy vọng
nào?
2. Giữa Chúa Kitô và Thiên Chúa chỉ là
một. Sự gắn bó này vượt quá trí hiểu của
con người. Sự gắn bó đầy yêu thương ấy
mật thiết đến mức, Chúa Kitô làm thế nào và làm những gì là vì Chúa Cha cũng
làm thế ấy; Chúa Cha cứu sống, Chúa Con cũng cứu sống. Bởi thế ai tin nhận Chúa Kitô, tôn thờ Ngài
cũng là tin nhận và tôn thờ Thiên Chúa.
Tôi muốn chiêm ngắm sự nên một giữa Chúa Kitô và Chúa Cha. Nhờ sự kết hiệp mật thiết giữa Chúa Cha với
Ngài, tôi xin Chúa Kitô giúp tôi hiểu và yêu mến Chúa Cha hơn. Sau đó, tôi xin cho được yêu mến Chúa Cha
thật nhiều, quảng đại kết hợp mật thiết với Ngài luôn luôn.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment