Ê-dê-ki-en 47:1-9, 12
1Khi ấy, thiên sứ dẫn
tôi trở lại phía cửa Đền Thờ, và này: có nước vọt ra từ dưới ngưỡng cửa Đền Thờ
và chảy về phía đông, vì mặt tiền Đền Thờ quay về phía đông. Nước từ phía dưới bên phải Đền Thờ chảy xuống
phía nam bàn thờ. 2 Người ấy đưa tôi ra theo lối cổng bắc
và dẫn tôi đi vòng quanh theo lối bên ngoài, đến cổng ngoài quay mặt về phía
đông, và này: nước từ phía bên phải chảy ra. 3 Người ấy đi
ra phía đông, tay cầm dây đo, đo năm trăm thước rồi dẫn tôi đi qua nước: nước
ngập đến mắt cá chân. 4 Người ấy đo năm trăm thước nữa rồi
dẫn tôi đi qua nước: nước ngập đến đầu gối. Người ấy lại đo năm trăm thước nữa rồi dẫn tôi
đi qua nước: nước ngập đến ngang lưng. 5 Người ấy còn đo
năm trăm thước nữa: đó là một con sông, tôi không thể đi qua được vì nước đã
dâng cao, khiến không thể đi qua mà chỉ bơi mới được thôi. 6 Người
ấy bảo tôi: “Ngươi có thấy không, hỡi con người?” Rồi người ấy dẫn tôi trở lại bờ sông. 7 Khi
tôi trở lại, thì này: có rất nhiều cây cối ở hai bên bờ sông. 8 Người
ấy bảo tôi: “Nước này chảy về miền đất phía đông, xuống vùng A-ra-ba, rồi đổ ra
biển Chết và làm cho nước biển hoá lành. 9 Sông chảy đến
đâu thì mọi sinh vật lúc nhúc ở đó sẽ được sống. Sẽ có rất nhiều cá, vì nước này chảy tới đâu,
thì nó chữa lành; sông này chảy đến đâu, thì ở đó có sự sống... 12 Trên
hai bờ sông sẽ mọc lên mọi giống cây ăn trái, lá không bao giờ tàn, trái không
bao giờ hết: mỗi tháng các cây đó sẽ sinh trái mới nhờ có nước chảy ra từ thánh
điện. Trái dùng làm lương thực còn lá để
làm thuốc.”
(Trích Sách Ê-dê-ki-en, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch
Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Bài đọc hôm nay từ Sách
Ê-dê-ki-en. Một trong những tập sách
quan trọng trong bộ Kinh Thánh Do-thái, viết ra vào khoảng năm 593 TCN. Sách bao gồm những lời Tiên tri Ê-dê-ki-en,
đại diện cho Thiên Chúa, cảnh báo đời sống tội lỗi của dân -- nếu họ không thay
đổi, sẽ gặp những hậu quả khôn lường.
Quả thật, do họ không nghe, không thay đổi, khiến đất nước suy vong, giặc
ngoại bang đã xâm chiếm đất nước và bắt dân đi đầy. Nhưng, cũng tại chốn lưu đầy, Ê-dê-ki-ên lại
đại diện cho Thiên Chúa, rao giảng niềm hy vọng cho dân – dù cuộc sống bây giờ
đang bị lưu đầy, nhưng hãy hy vọng, Chúa sẽ tha thứ và giải thoát. Ngày ấy sẽ đến, sẽ rất đẹp, đầy sức sống và
hứa hẹn, như tôi thấy hình ảnh của nước trào tràn tứ phía từ trong đền thờ,
nước chảy đến đâu cũng mang lại sức sống đến đó. Đây có phải là những lời mà Chúa cũng đang nói
cho tôi? Đời sống bao lâu nay của tôi có
đang là một lưu tâm mà Chúa muốn cảnh báo tôi?
Lời Chúa trong bài đọc hôm nay có là một hy vọng giúp tôi tìm ra những
hướng đi trong những bế tắc hiện nay của tôi?
2. Tôi đọc lại thật chậm những lời trên
của Ê-dê-ki-en và để cho những lời này như nguồn nước đang tuôn chảy, đang trào
tràn trong tâm hồn tôi, làm mới lại, làm sống lại, làm sinh hoa trái những góc
cạnh khô cằn trong đời sống của tôi. Tôi
có thể đọc những lời trên của Ê-dê-ki-en trước khi tắm, khi nhâm nhi ly nước
trên tay để cảm nghiệm nước đang tẩy rửa, đang thấm vào trong con người tôi, làm
hồi sinh và làm mạnh mẽ con người mệt mỏi của tôi; qua đó tôi cũng thấy được, lời
Chúa như nguồn nước đang thanh tẩy tâm hồn tôi, làm hồi sinh tâm hồn và mọi
tương quan giữa tôi với Chúa và tha nhân.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment