Tông Đồ Công Vụ 11:1-18
1 Hồi ấy, các Tông Đồ và các anh em ở miền Giu-đê nghe tin là cả dân
ngoại cũng đã đón nhận lời Thiên Chúa. 2 Khi ông Phê-rô
lên Giê-ru-sa-lem, các người thuộc giới cắt bì chỉ trích ông,3 họ
nói: “Ông đã vào nhà những kẻ không cắt bì và cùng ăn uống với họ!” 4 Bấy
giờ ông Phê-rô bắt đầu trình bày cho họ đầu đuôi sự việc, ông nói: 5 “Tôi
đang cầu nguyện tại thành Gia-phô, thì trong lúc xuất thần, tôi thấy thị kiến
này: có một vật gì sà xuống, trông như một tấm khăn lớn buộc bốn góc, từ trời
thả xuống đến tận chỗ tôi. 6 Giương mắt nhìn kỹ, tôi thấy
các giống vật bốn chân sống trên đất, các thú rừng, rắn rết và chim trời. 7 Và
tôi nghe có tiếng phán bảo tôi: ‘Phê-rô, đứng dậy, làm thịt mà ăn!’ 8 Tôi
đáp: ‘Lạy Chúa, không thể được, vì những gì ô uế và không thanh sạch không bao
giờ lọt vào miệng con!’ 9 Có tiếng từ trời phán lần thứ
hai: ‘Những gì Thiên Chúa đã tuyên bố là thanh sạch, thì ngươi chớ gọi là ô
uế!’ 10 Việc ấy xảy ra đến ba lần, rồi tất cả lại được kéo
lên trời.
11 “Ngay lúc đó, có ba người đến nhà chúng tôi ở: họ được sai từ
Xê-da-rê đến gặp tôi. 12 Thần Khí bảo tôi đi với họ, đừng
ngần ngại gì. Có sáu anh em đây cùng đi
với tôi. Chúng tôi đã vào nhà ông
Co-nê-li-ô. 13 Ông này thuật lại cho chúng tôi nghe việc
ông đã thấy thiên sứ đứng trong nhà ông và bảo: ‘Hãy sai người đi Gia-phô mời
ông Si-môn, cũng gọi là Phê-rô. 14 Ông ấy sẽ nói với ông
những lời nhờ đó ông và cả nhà ông sẽ được cứu độ.’
15 “Tôi vừa mới bắt đầu nói, thì Thánh Thần đã ngự xuống trên họ, như
đã ngự xuống trên chúng ta lúc ban đầu. 16 Tôi sực nhớ lại
lời Chúa nói rằng: ‘Ông Gio-an thì làm phép rửa bằng nước, còn anh em thì sẽ
được rửa trong Thánh Thần.’ 17 Vậy, nếu Thiên Chúa đã ban
cho họ cùng một ân huệ như Người đã ban cho chúng ta, vì chúng ta tin vào Chúa
Giê-su Ki-tô, thì tôi là ai mà dám ngăn cản Thiên Chúa?”
18 Nghe thế, họ
mới chịu im, và họ tôn vinh Thiên Chúa mà nói: “Vậy ra Thiên Chúa cũng ban cho
các dân ngoại ơn sám hối để được sự sống!”
(Trích Công Vụ Tông Đồ bản dịch của Nhóm
Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý
cầu nguyện
1. Giờ cầu nguyện hôm nay, trước hết, tôi muốn tập trung vào
thị kiến được lập đi lập lại ba lần đối với Phê-rô. Một tấm khăn với thịt của các loài, mà theo
luật Mô-sê cấm không được ăn vì không thanh sạch, được thả xuống trước mặt
Phê-rô và mời ông ăn. Phê-rô không muốn
ăn, nhưng lời trong thị kiến lại nói: Những gì Thiên Chúa cho là thanh sạch thì
ngươi không được gọi là nhơ uế. Có thể
nói đây là một thị kiến đổi đời của Phê-rô, làm nổ tung não trạng cũ kỹ, truyền
thống lâu đời, luật pháp nghiêm ngặt mà ông đã tự hào tuân giữ, và đã làm nên
con người của ông. Có thể nói đây là cuộc
cách mạng nội tâm nhờ đó, ông đã đến được với những người không cùng niềm tin,
không cùng văn hóa và truyền thống với ông, mà trước kia trong con mắt của ông,
họ, tức là bất cứ ai không phải là Do-thái, chỉ đáng ngang hàng với chó. Tôi có kinh nghiệm như Phê-rô bao giờ chưa,
không phải là thị kiến về thức ăn, nhưng là những trải nghiệm đầy thách đố làm
bật tung não trạng cũ kỹ, hẹp hòi và đầy thành kiến trong tôi về những người khác
với tôi, như: niềm tin, văn hóa, ngôn ngữ, phái tính, khuynh hướng giới tính,
quan điểm sống và địa vị xã hội? Nếu có,
tôi muốn nói gì với Chúa về kinh nghiệm đó?
Kinh nghiệm ấy đã giúp tôi lớn lên và tự do như thế nào trong tâm hồn
lúc này? Nếu chưa, tôi có thể xin Chúa
cho tôi được kinh nghiệm đổi đời giống Phê-rô.
2.
Tiếp đến, bài
đọc hôm nay không hẳn chỉ nói đến kinh nghiệm đổi đời của Phê-rô, nhưng còn là
kinh nghiệm đổi đời của các Kitô hữu thời sơ khai. Những người theo Chúa Giêsu đầu tiên nhất là
những người Do-thái, với đầu óc nặng truyền thống cho rằng, họ là dân riêng của
Chúa, chỉ họ mới xứng đáng lãnh nhận ơn cứu độ.
Họ cho rằng, họ có luật Mô-sê, chìa khóa để đón nhận ơn cứu độ. Bởi thế với đầu óc hẹp hòi, họ trở nên khinh
thị những ai không phải là Do-thái. Thế
nhưng, cuộc bách đạo xảy ra và những Kitô hữu Do-thái đó đã phải tản mát khắp
nơi đến những vùng dân ngoại, và rồi những dân ngoại cũng được nhận biết Chúa Giêsu
Phục Sinh. Điều này là một cú sốc lớn đối
với những Kitô hữu Do-thái. Bài đọc hôm
nay kết thúc bằng một câu rất ngắn, nhưng đã nói lên mức độ tâm chấn mạnh như
thế nào đang xảy ra trong lòng những Kitô hữu Do-thái tiên khởi: “Vậy ra Thiên Chúa cũng ban cho các dân ngoại ơn sám hối để được sự
sống!” Tôi muốn cám ơn Chúa Thánh Thần, tôi muốn cám
ơn những Kitô hữu Do-thái năm xưa, vì nhờ sự mở lòng của họ mà ngày hôm nay tôi
cũng được biết Chúa Giêsu Phục Sinh. Tôi
cầu nguyện cho Giáo hội tiếp tục lắng nghe Chúa Thánh Thần đang thúc đẩy và làm
việc, để dám mở tung mọi cánh cửa trong Giáo hội, đón nhận mọi dân, mọi giới,
mọi thành phần trong xã hội, bất kể họ là ai, được vào dự tiệc chung trong nhà
Giáo hội. Tôi kết thúc giờ cầu nguyện
hôm nay bằng bài hát, “Lạy Chúa Thánh Thần,” của Lm. Thành Tâm, qua đường dẫn
sau: https://www.youtube.com/watch?v=2NFRhlUJYAU
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment