Tông Đồ Công Vụ 20:17-27
17 Hồi ấy, từ Mi-lê-tô, ông Phao-lô sai người đi mời các kỳ mục trong
Hội Thánh Ê-phê-xô. 18 Khi họ đến gặp ông, ông nói với họ:
“Anh em biết, từ ngày đầu tiên đặt chân đến A-xi-a, tôi đã luôn luôn cư xử với
anh em thế nào. 19 Khi phục vụ Chúa, tôi đã hết lòng khiêm
tốn, đã nhiều lần phải rơi lệ, đã gặp bao thử thách do những âm mưu của người
Do-thái. 20 Anh em biết tôi đã không bỏ qua một điều gì có
ích cho anh em; trái lại tôi đã giảng cho anh em và dạy anh em ở nơi công cộng
cũng như tại chốn tư gia. 21 Tôi đã khuyến cáo cả người
Do-thái lẫn người Hy-lạp phải trở về với Thiên Chúa, và tin vào Đức Giê-su,
Chúa chúng ta.
22 “Giờ đây, bị
Thần Khí trói buộc, tôi về Giê-ru-sa-lem, mà không biết những gì sẽ xảy ra cho
tôi ở đó, 23 trừ ra điều này, là tôi đến thành nào, thì
Thánh Thần cũng khuyến cáo tôi rằng xiềng xích và gian truân đang chờ đợi
tôi. 24 Nhưng mạng sống tôi, tôi coi thật chẳng đáng giá
gì, miễn sao tôi chạy hết chặng đường, chu toàn chức vụ tôi đã nhận từ Chúa
Giê-su, là long trọng làm chứng cho Tin Mừng về ân sủng của Thiên Chúa. 25 Giờ
đây tôi biết rằng: tất cả anh em, những người tôi đã đến thăm để rao giảng Nước
Thiên Chúa, anh em sẽ không còn thấy mặt tôi nữa. 26 Vì
vậy, hôm nay tôi xin tuyên bố với anh em rằng: nếu có ai trong anh em phải hư
mất, thì tôi vô can. 27 Thật tôi đã không bỏ qua điều gì,
trái lại đã rao giảng cho anh em tất cả ý định của Thiên Chúa.”
(Trích Tông Đồ Công Vụ bản dịch của Nhóm
Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Giờ cầu nguyện hôm nay tôi muốn lắng
nghe tâm tình của Phao-lô với Cộng đoàn Ê-phê-xô. Ngài đúng là một vị mục tử hết mình vì đoàn
chiên, hết mình cho sứ vụ truyền giáo mà Chúa đã mời gọi ngài. Tôi muốn xem lại, có bao giờ tôi đã sống vai
trò và nhiệm vụ của tôi, giống như Phao-lô, đối với những người mà tôi có trách
nhiệm chưa? Họ đã được hưởng những hoa
quả gì từ đời sống phục vụ của tôi? Tôi
có bao giờ đã gặp được một vị mục tử nào như Phao-lô không? Tôi đã đón nhận được những hoa quả nào từ vị
mục tử ấy? Tôi muốn cầu nguyện cho những
vị mục tử trong Giáo hội, đặc biệt những vị mà tôi đã gặt gỡ hoặc quen biết, để
họ càng ngày càng trở nên giống Chúa Giêsu hơn, hay ít ra cũng giống Phao-lô.
2.
Tâm hồn Phao-lô sao đẹp quá! Đi
đến đâu ngài cũng hết mình đến đó. Tuy
vậy, ngài không bao giờ muốn xây cho mình “một tháp chuông”, hay không có triệu
chứng của “mọc rễ” ở bất cứ nơi nào, để rồi không còn muốn đi đâu nữa. Trái lại, ngài luôn lắng nghe tiếng gọi của Thánh
Thần, sẵn sàng lên đường bất cứ khi nào, sẵn sàng từ bỏ mọi sự để lên đường đến
những nơi xa lạ, dù xiềng xích và gông cùm đang chờ ngài ở đó. Ngài quả là một con người tự do và hết mực yêu
mến Chúa Giêsu: “Mạng sống tôi, tôi coi
thật chẳng đáng giá gì, miễn sao tôi chạy hết chặng đường, chu toàn chức vụ tôi
đã nhận từ Chúa Giê-su, là long trọng làm chứng cho Tin Mừng về ân sủng của
Thiên Chúa.” Tôi có triệu chứng mọc rễ, không muốn lên đường cho sứ vụ mới, cho công việc mới không? Cái nguy hiểm của việc ở lâu với một công việc, tại một nơi nào đó sẽ dễ làm cho tôi trở nên nhàm chán, thiếu óc sáng tạo, ù lì trong công việc, thậm chí không còn phục vụ ai nữa mà chỉ muốn mọi người phục vụ mình. Tôi muốn đọc lại nhiều
lần những lời này của Phao-lô để bắt chước, trở nên con người của tự do và yêu
mến Chúa Giêsu hơn, mỗi ngày.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment