Luca 16:1-8
1Đức Giê-su còn nói với
các môn đệ rằng: "Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố
cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông. 2Ông mới
gọi anh ta đến mà bảo: "Tôi nghe người ta nói gì về anh đó? Công việc quản
lý của anh, anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa! 3Người
quản gia liền nghĩ bụng: "Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản
gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. 4Mình
biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình
về nhà họ!
5"Anh ta liền cho
gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: "Bác nợ chủ tôi bao
nhiêu vậy? 6Người ấy đáp: "Một trăm thùng dầu ô-liu. Anh
ta bảo: "Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục
thôi. 7Rồi anh ta hỏi người khác: "Còn bác, bác nợ bao
nhiêu vậy? Người ấy đáp: "Một ngàn giạ lúa. Anh ta bảo: "Bác cầm lấy
biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi.
8"Và ông chủ khen
tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn
khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.
Gợi ý cầu nguyện
1. Có thể nói, dụ ngôn trong
bài đọc hôm nay của Chúa Giêsu hướng tôi đến những gì quan trọng nhất của cuộc
đời. Nếu cuộc đời tôi kết thúc vào đêm
nay hay ngày mai, tôi sẽ ra sao? Tôi sẽ
làm gì trong lúc này, để tôi vẫn bình an và vui sống?
2. Chúa Giêsu kết thúc dụ
ngôn bằng lời khen viên quản gia bất lương này.
Chắc chắn, Ngài không khen sự bất lương của anh ta, nhưng khen cách ứng
phó khôn ngoan và nhanh trí của anh ta. Anh
ta đã chọn cách thức nào tốt nhất có thể để đưa anh ta đến một tương lai an
toàn. Đối với mọi người, cuộc sống tạm
bợ đời này mà người ta đã ứng phó nhanh và khôn khéo như vậy; đối với tôi, sự
sống đời đời, tôi sẽ ứng phó như thế nào?
Tất cả đều tùy thuộc ở những quyết định và việc làm trong hiện tại. Thánh Inhaxio Loyola có thể giúp tôi quyết
định như thế nào, một cách khôn ngoan, ngay bây giờ.
Tôi muốn suy ngẫm “Nguyên Lý Nền Tảng và Mục Tiêu
Cuộc Đời” của Inhaxio: “Mục tiêu cuộc đời là
sống mãi với Thiên Chúa, Đấng ban cho chúng ta cuộc sống vì thương yêu chúng
ta. Khi chúng ta ngợi khen, tôn kính, và
phục vụ Ngài, tâm linh chúng ta được cứu thoát.
Mọi sự trên mặt đất đều là những phương tiện Thiên Chúa ban ngõ hầu
chúng ta hiểu biết Ngài và đáp trả tình thương Ngài ban. Vậy, chúng ta phải sáng suốt Nhận Định và xử
dụng mọi sự theo mức độ ích lợi để trở thành một người biết yêu thương HƠN. Thiên Chúa sẽ bị loại xuống hàng thứ yếu và
sự triển nở sẽ gặp cản trở khi một trong những món quà Chúa ban trở thành tâm
điểm cuộc sống con người. Như thế, trong
đời sống hằng ngày, chúng ta phải biết giữ lòng Bình Tâm, thăng bằng đối với
mọi sự trên mặt đất, không thiên bên nào, cho đến khi thấy rõ lối đưa mình đến
mục đích cách hữu hiệu HƠN; chẳng hạn: sức khỏe hay bệnh tật, của cải hay nghèo
khó, thành công hay thất bại, sống lâu hay chết yểu… Biết đâu một trong những
sự kiện trên có thể gợi lên trong chúng ta sự đáp trả tình thương của Chúa một
cách sâu xa HƠN. Do đó, ước muốn duy
nhất của chúng ta phải là: Tôi muốn và tôi lựa chọn con đường nào dẫn đến cuộc
sống làm con Thiên Chúa cách sung mãn HƠN HẾT!” (Trích Ca Nguyện Linh Thao, trg
9).
Tôi có thể kết thúc giờ cầu nguyện này bằng bài hát,
Mong Chẳng Còn Gì, qua đường dẫn sau: https://www.youtube.com/watch?v=mA_K3NcPQXU
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment