Mác-cô 4:26-32
26Người [Chúa Giêsu] nói: "Chuyện Nước Thiên Chúa thì cũng tựa
như chuyện một người vãi hạt giống xuống đất.27 Đêm hay ngày,
người ấy có ngủ hay thức, thì hạt giống vẫn nẩy mầm và mọc lên, bằng cách nào,
thì người ấy không biết.28 Đất tự động sinh ra hoa màu: trước
hết cây lúa mọc lên, rồi trổ đòng đòng, và sau cùng thành bông lúa nặng trĩu
hạt.29 Lúa vừa chín, người ấy đem liềm hái ra gặt, vì đã đến
mùa."30 Rồi Người lại nói: "Chúng ta ví Nước Thiên
Chúa với cái gì đây? Lấy dụ ngôn nào mà hình dung được?31 Nước
Thiên Chúa giống như hạt cải, lúc gieo xuống đất, nó là loại hạt nhỏ nhất trên
mặt đất.32 Nhưng khi gieo rồi, thì nó mọc lên lớn hơn mọi thứ
rau cỏ, cành lá xum xuê, đến nỗi chim trời có thể làm tổ dưới bóng."
(Trích Phúc âm Mác-cô bản dịch của Nhóm Phiên Dịch
Các Giờ Kinh Phụng Vụ
từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.
Nước Thiên Chúa khởi đầu trong cuộc đời
này và trong đời sống của tôi một cách tầm thường, đơn sơ và nhỏ bé như hạt
giống, nhưng khi nó đã mọc lên và trổ sinh thì sự đóng góp của nó vượt sức tưởng
tượng của con người. Giờ cầu nguyện này
có thể là lúc tôi nhìn lại đâu là những hạt giống Nước Trời, tức lòng nhân ái,
sự say mê đi tìm chân, thiện, mỹ đã được gieo trong đời tôi, trong gia đình và
cộng đoàn. Tôi muốn chiêm ngắm hạt giống
ấy đang phát triển và trổ sinh hoa trái như thế nào. Ai là người đã gieo những hạt giống này? Tôi muốn dâng một lời nguyện cho người
đó.
2.
Nước Thiên Chúa là hạt giống được gieo
vào cuộc đời này, một món quà được ban tặng nhưng không cho mọi người, chẳng ai ngăn cản được, và đem cho cuộc sống những hoa trái và bóng mát. Vấn đề là tôi và cuộc đời này muốn đón nhận
nó hay muốn bóp nghẹt nó. Nếu đón nhận,
nó sẽ đem lại cho tôi sức sống. Nếu bóp
nghẹt nó, cuộc đời tôi sẽ cằn cỗi trống vắng.
Tôi muốn mở lòng đón nhận hạt giống Nước Thiên Chúa cũng như hoa lợi của
nó ngay ở đời này và ngay ngày hôm nay, đồng thời để cho cuộc đời tôi được Nước
Thiên Chúa chiếm hữu.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment