Wednesday, June 6, 2018

Thứ Năm Tuần IX Thường Niên – Năm B - II – 7-6-2018


Thu Nam IX TN
Mác-cô 12:28-34
28Có một người trong các kinh sư đến gần Đức Giêsu và hỏi: "Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng đầu?"29 Đức Giê-su trả lời: "Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất.30 Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi.31 Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó."32 Ông kinh sư nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác.33 Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ."34 Đức Giê-su thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: "Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu!" Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa.
(Trích Phúc âm Mác-cô bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Tôi có thể mắc cười về câu hỏi của vị kinh sư này, nghe sao mà ngớ ngẩn.  Nhưng có lẽ, đôi khi, tôi cũng mắc phải lối giữ đạo lẩm cẩm như ông ta.  Phải chăng tôi cũng có rất nhiều luật khắt khe đặt ra cho chính mình và cho những người khác, nào là rước lễ phải như thế này, đi lễ thì phải như thế kia, mùa Chay thì phải như thế khác, sáng tối thì phải cầu nguyện bằng này kinh…, ôi thôi đủ mọi thứ luật lệ, trong khi đó tôi quên mất một điều duy nhất là mến Chúa và yêu người.  Tôi bận rộn giữ luật quá đến mức không còn giờ để yêu thương nữa.  Giờ cầu nguyện hôm nay tôi muốn hỏi Chúa và hỏi chính mình: Đâu là điều quan trọng nhất trong đời sống?  Lạy Chúa xin cho con có một trái tim biết yêu và dám yêu.
2.      Chúa Giêsu nói với viên kinh sư là ông ta phải yêu Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực.  Tôi có thể ở lại với câu nói này trong giờ cầu nguyện này và tự hỏi: Tôi đã yêu Chúa và yêu người như thế nào, hết sức lực, hết trí khôn, hết linh hồn chưa? 
Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment