Gioan
12:1-8
1 Sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su đến làng
Bê-ta-ni-a, nơi anh La-da-rô ở. Anh này đã được Người cho sống lại từ cõi chết.2 Ở
đó, người ta dọn bữa ăn tối thết đãi Đức Giê-su; cô Mác-ta lo hầu bàn, còn anh
La-da-rô là một trong những kẻ cùng dự tiệc với Người.3 Cô
Ma-ri-a lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất và quý giá xức chân Đức
Giê-su, rồi lấy tóc mà lau. Cả nhà sực mùi thơm.4 Một trong các
môn đệ của Đức Giê-su là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, kẻ sẽ nộp Người, liền nói:5 "Sao
lại không bán dầu thơm đó lấy ba trăm quan tiền mà cho người nghèo?"6 Y
nói thế, không phải vì lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp: y giữ
túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung.7 Đức
Giê-su nói: "Hãy để cô ấy yên. Cô đã giữ dầu thơm này là có ý dành cho
ngày mai táng Thầy.8 Thật vậy, người nghèo thì bên cạnh anh em
lúc nào cũng có; còn Thầy, anh em không có mãi đâu."
(Trích Phúc âm
Gioan bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi
ý cầu nguyện:
1. Hình ảnh gây nhiều chú ý nhất trong bài đọc hôm nay phải là việc
Maria xức dầu ở chân Chúa Giêsu. Trong
giờ cầu nguyện này, tôi có thể hình dung bàn tiệc này để có thể đọc được tâm
tình của Maria dành cho Chúa Giêsu. Maria
đã làm ít là hai điều bất thường: 1) dùng dầu một cách xa xỉ đến cả một cân, trị giá 300
quan tiền (lương lao động thời bấy giờ là một quan một ngày, như vậy số tiền
mua được một cân dầu này bằng lương cả một năm); 2) Maria lấy tóc mình mà lau,
điều này vượt xa văn hóa Do-thái, vì đàn bà con gái Do-thái không được xõa tóc
trước những người ngoài gia đình. Việc
làm của Maria không chỉ thu hút sự chú ý của Giu-đa mà thôi nhưng còn của tất cả
mọi người tại bàn tiệc vì việc xức dầu của Maria đã làm hương thơm tỏa ngát phòng, đó chưa kể việc xức dầu của Maria thật trái khuấy trước mặt mọi người. Nhưng Maria
không hề quan tâm đến bất cứ ai, hay bất cứ lời nói nào, mà chỉ quan tâm đến việc
mình đang làm cho Chúa Giêsu. Tôi có thể
hỏi Maria: Tại sao chị lại làm điều này?
Tại sao chị dùng dầu mắc và nhiều đến mức xa xỉ như vậy? Tại sao không làm khi khác mà làm sáu ngày
trước khi Chúa Giêsu chịu chết? Tại sao
Chúa Giêsu lại được đối đãi cách đặc biệt như vậy? Tôi để ý xem Maria trả lời tôi như thế nào.
2. Tôi có thể
tự hỏi chính mình: Có bao giờ tôi dám xài xả láng với Chúa về tiền bạc, thời giờ,
tài năng của tôi như Maria không? Tôi có
thấy Chúa cũng đã xả láng với tôi không, khi Ngài xuống thế và cho đi cả mạng sống của Ngài?
Cách tôi tiêu xài cho Chúa sẽ nói lên tình yêu và tương quan giữa tôi với
Chúa như thế nào. Tôi có suy nghĩ gì và
quyết tâm gì với Chúa kể từ hôm nay?
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment