Isaia 49:1-6
1 Hỡi các đảo,
hãy nghe tôi đây, hỡi các dân tộc miền xa xăm, hãy chú ý: ĐỨC
CHÚA đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, lúc tôi chưa chào
đời, Người đã nhắc đến tên tôi.2 Người đã làm cho miệng lưỡi tôi nên như gươm sắc bén,
giấu tôi dưới bàn tay của Người. Người đã biến tôi thành mũi tên nhọn,
cất tôi trong ống tên của Người.3 Người đã phán cùng tôi: "Hỡi Ít-ra-en, ngươi là
tôi trung của Ta. Ta sẽ dùng ngươi để biểu lộ vinh quang."4 Phần tôi, tôi
đã nói: "Tôi vất vả luống công, phí sức mà chẳng được gì."
Nhưng sự thật, đã có ĐỨC CHÚA minh xét cho tôi, Người dành sẵn cho tôi
phần thưởng.5 Giờ đây ĐỨC CHÚA lại lên tiếng. Người là Đấng
nhào nặn ra tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ để tôi trở thành
người tôi trung, đem nhà Gia-cóp về cho Người và quy tụ dân
Ít-ra-en chung quanh Người. Thế nên tôi được ĐỨC CHÚA trân trọng,
và Thiên Chúa tôi thờ là sức mạnh của tôi.6 Người phán:
"Nếu ngươi chỉ là tôi trung của Ta để tái lập các chi tộc Gia-cóp,
để dẫn đưa các người Ít-ra-en sống sót trở về, thì vẫn còn quá ít. Vì
vậy, này Ta đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân, để ngươi đem ơn cứu độ của
Ta đến tận cùng cõi đất."
(Trích Sách Isaia bản dịch
của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/cuu%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.
Bài đọc hôm nay là một trong những trang đẹp nhất của Sách Isaia, ở
đó tôi có thể nhận ra ba điều rất quan trọng về cuộc sống: 1) Sự có mặt của tôi trong
cuộc đời là do Thiên Chúa dựng nên; 2) Thiên Chúa ấy hằng yêu thương và bao bọc
tôi đêm ngày; 3) Thiên Chúa đã đặt tôi trong cuộc đời này là có mục đích. Giờ cầu nguyện này có thể là thời gian tôi
nhìn lại đời sống của tôi từ khi sinh ra cho đến bây giờ. Chúa đã ở đâu và đồng hành với tôi như thế
nào? Tôi cảm nghiệm được sự hiện diện và
yêu thương của Ngài ra sao? Tôi nghĩ sao
khi tôi là một thụ tạo thấp hèn vậy mà được Thiên Chúa “trân trọng” và là “sức
mạnh của tôi”?
2. Thiên Chúa có một mục đích rõ ràng cho tôi trong cuộc đời này. Ơn gọi căn bản và cùng đích của cuộc đời tôi không phải là đi tu làm linh mục, làm nữ tu, hay lập gia đình, mà là biểu lộ vinh quang của Chúa, để hòa hợp giữa muôn người, làm ánh sáng cho muôn
dân, và đem ơn cứu độ đến khắp cùng cõi đất. Tất cả những lối sống kia đi tu hay lập gia đình hoặc sống độc thân chỉ là để phục vụ cho ơn gọi căn bản và cùng đích của tôi. Tôi nghĩ sao về ơn gọi cùng đích của tôi? Tôi đã sống ơn gọi này mỗi ngày như thế
nào? Tôi trả lời sao với Chúa trong lúc
này? Tôi muốn xin ơn gì cùng Chúa để tôi
sống ơn gọi tốt hơn?
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment