Mác-cô 12:28b-43
28 Một người
trong các kinh sư đã hỏi Đức Giê-su rằng: "Thưa Thầy, trong mọi điều răn,
điều răn nào đứng đầu?"29 Đức Giê-su
trả lời: "Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức Chúa, Thiên
Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất.30 Ngươi phải
yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và
hết sức lực ngươi.31 Điều răn thứ
hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào
khác lớn hơn các điều răn đó."32 Ông kinh sư
nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là
Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác.33 Yêu mến Thiên
Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình,
là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ."34 Đức Giê-su
thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: "Ông không còn xa Nước
Thiên Chúa đâu!" Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa.
(Trích Phúc
âm Mác-cô bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi
ý cầu nguyện:
1.
Nhiều người Do-thái rất nghiêm túc về
luật pháp, nhưng thật tội nghiệp vì họ có quá nhiều luật, nên chẳng biết đâu là
điều quan trọng nhất. Tựa như một số
người Công giáo thường bối rối tự hỏi: Cái này có tội không? Tội nặng hay tội nhẹ? Hôm nay Chúa Giêsu đã nói rõ, chỉ có hai luật
quan trọng nhất: Mến Chúa và yêu người.
Tôi có thể dùng lời của Chúa Giêsu mà xét mình trong suốt cả cuộc đời
tôi và tôi bắt đầu từ giờ cầu nguyện này: Tôi yêu Chúa đến mức nào? Tôi đến với Chúa trong giờ cầu nguyện này là
vì yêu mến Chúa hay là để xin ơn này ơn kia?
Tôi đến với Chúa trong giờ cầu nguyện mỗi này là vì yêu mến Chúa hay vì
không cầu nguyện thì có tội? Nếu tôi yêu
mến Chúa thật sự, tôi sẽ đương nhiên yêu người hết lòng. Yêu mến người là hoa quả, là dấu chỉ của tôi có lòng yêu mến Thiên Chúa.
2.
Giá mà Chúa chỉ dạy tôi yêu mến Chúa
thôi thì khỏe quá nhưng, Ngài lại dạy tôi phải yêu người, và luật này không thể
tách rời và không kém quan trọng hơn luật yêu mến Chúa! Có một điều rất thật là nếu tôi không yêu
Chúa thật lòng, tôi sẽ không thể yêu tha nhân như chính mình được. Yêu Chúa là một điều kiện tất yếu, là bước trước để tôi có
thể và có đủ sức để yêu tha nhân. Tôi đang
khó yêu người chăng? Tôi tìm về Chúa
trong giờ cầu nguyện này, yêu mến Ngài để có thêm sức mạnh yêu người. Tôi đang muốn yêu người chăng? Tôi tìm về Chúa trong giờ cầu nguyện này, yêu
mến Ngài để được sự khôn ngoan và sáng tạo trong việc yêu người. Nếu tôi yêu Chúa và tôi cũng biết yêu người,
quả thật tôi không còn xa Nước Thiên Chúa nữa mà tôi đã ở trong Nước đó rồi.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment