Mát-thêu 1:18-24
18Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô: bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn
với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do
quyền năng Chúa Thánh Thần. 19 Ông Giu-se, chồng bà, là
người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín
đáo. 20 Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa
hiện đến báo mộng cho ông rằng: “Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón
bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh
Thần. 21 Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con
trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ.” 22 Tất
cả sự việc này xảy ra là để ứng nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn
sứ: 23 Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con
trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là
“Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta”. 24 Khi tỉnh giấc, ông Giu-se
làm như sứ thần Chúa dạy, và đón vợ về nhà.
(Trích Phúc âm
Mát-thêu, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu
nguyện
1.
Có lẽ trong toàn bộ Kinh Thánh và trong cả sổ bộ các thánh,
không có một vị thánh nào mà yên lặng cho bằng Thánh Giuse. Truy tìm cả Kinh Thánh, tôi sẽ thấy không có
một chỗ nào Thánh Giuse đã mở miệng nói một câu. Ấy thế nhưng, chỉ một câu trong bài đọc hôm
nay lại giúp tôi hiểu rất nhiều về vị thánh thầm lặng này. Mát-thêu viết: “Ông Giu-se, chồng bà, là người công
chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo.
Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho
ông…” Nhờ câu nói này mà tôi được biết, trước hết,
Thánh Giuse là người công chính; thứ hai, ngài là người từ tâm không muốn điều
xấu xảy ra với người khác, cụ thể Ma-ri-a; thứ ba, ngài đang bị dằn vặt rất nhiều
đến khó xử và đến mức muốn bỏ Ma-ri-a, một điều hiển nhiên mà có lẽ bất cứ người
đàn ông nào trên trần gian cũng sẽ không muốn là người “đổ vỏ”, khi họ không phải
là người “ăn ốc”! Giờ cầu nguyện hôm nay
tôi muốn tập trung vào Thánh Giuse, một nhân vật cũng rất quan trọng trong Lễ
Giáng Sinh; không có ngài, chắc gì đã có Lễ Giáng Sinh.
2.
Trong giờ cầu nguyện này tôi muốn hỏi chính mình: Thứ nhất, điều
gì khiến tôi tiếp tục đi tới khi niềm tin bị thử thách, hy vọng bị bào mòn, và luôn
bị cám dỗ bỏ cuộc? Thứ hai, nếu tôi là
Thánh Giuse, tôi sẽ toan tính gì trước khi mơ và sau khi mơ? Tôi tập trung trả lời với Chúa cũng như với
lòng mình về hai câu hỏi này trong giờ cầu nguyện hôm nay.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment