Saturday, November 5, 2022

Chúa Nhật Tuần XXXII Thường Niên – Năm C –6-11-2022

CN XXXII TN

Luca 20:27-38

27Có mấy người thuộc nhóm Xa-đốc đến gặp Đức Giê-su.  Nhóm này chủ trương không có sự sống lại. 28 Mấy người ấy hỏi Đức Giê-su: “Thưa Thầy, ông Mô-sê có viết cho chúng ta điều luật này: Nếu anh hay em của người nào chết đi, đã có vợ mà không có con, thì người ấy phải lấy nàng, để sinh con nối dòng cho anh hay em mình. 29 Vậy nhà kia có bảy anh em trai.  Người anh cả lấy vợ, nhưng chưa có con thì đã chết. 30 Người thứ hai, 31rồi người thứ ba đã lấy người vợ goá ấy.  Cứ như vậy, bảy anh em đều chết đi mà không để lại đứa con nào. 32 Cuối cùng, người đàn bà ấy cũng chết. 33 Vậy trong ngày sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ ai, vì cả bảy đều đã lấy nàng làm vợ?” 34 Đức Giê-su đáp: “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, 35chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng. 36 Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần.  Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại. 37 Còn về vấn đề kẻ chết trỗi dậy, thì chính ông Mô-sê cũng đã cho thấy trong đoạn văn nói về bụi gai, khi ông gọi Đức Chúa là Thiên Chúa của tổ phụ Áp-ra-ham, Thiên Chúa của tổ phụ I-xa-ác, và Thiên Chúa của tổ phụ Gia-cóp38 Mà Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống.”

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)

Gợi ý cầu nguyện

1.     Hôm nay là Chúa Nhật đầu tiên của tháng cầu nguyện đặc biệt cho mọi tín hữu đã qua đời.  Niềm tin vào sự sống đời sau là một trong những điều căn bản trong niềm tin Kitô giáo mà tôi vẫn tuyên xưng vào mỗi Chúa Nhật, trong Kinh Tin Kính của Thánh lễ.  Niềm tin này liên kết mọi người thành một mầu nhiệm gọi là, Mầu Nhiệm Các Thánh Cùng Thông Công, tức bao gồm người sống, người chết đã lên thiên đàng và người chết đang phải ở trong luyện tội.  Niềm tin này cho tôi một xác tín, chết không phải là hết; cái chết không phải là tiếng nói cuối cùng của đời người, nhưng là Thiên Chúa, Đấng làm chủ sự sống, như trong bài đọc hôm nay kết luận: “Đối với Người [Thiên Chúa], tất cả đều đang sống.”  Tôi tin sự sống đời sau và tin vào Thiên Chúa hằng sống ư?  Hãy cầu nguyện cho những người đã khuất.  Tôi muốn liên kết với những người đã khuất ư?  Hãy tưởng nhớ đến họ và cầu nguyện cho họ, kẻo như một người nào đó đã nói: “Lãng quên người thân đã mất là bắt họ chết thêm một lần nữa”!

2.  Câu chuyện những người Xa-đốc đặt những thách đố với Chúa Giêsu về sự sống đời sau, nói lên những bám víu của đời người.  Đã là con người, ai ai cũng có những bám víu.  Có những bám víu lệch lạc và cũng có những bám víu ít lệch lạc, chẳng hạn như những bám víu trong tình yêu gia đình.  Nhưng dù là bám víu nào đi nữa, cũng làm cho con người mất tự do, không thể có được Thiên Chúa cách trọn vẹn.  Một khi tôi bám víu vào một ai hay một cái gì đó, chứng tỏ tôi đang yêu những gì Chúa dựng nên hơn là yêu Chúa.  Đúng ra, tôi phải yêu Thiên Chúa, Đấng tạo thành vạn vật, trước khi tôi yêu vạn vật.  Tôi đọc lại bài đọc trên và để ý, đâu là những bám víu trong tôi, đặc biệt những bám víu lệch lạc, chiếm hết thời gian và sức lực, khiến tôi không thể yêu Thiên Chúa được, khiến Ngài không có một chỗ đứng nào trong tôi, khiến Ngài bị loại xuống hàng thứ yếu trong đời sống của tôi.  Tôi làm lại chọn lựa mới, có Chúa trên hết.  Tôi kết thúc giờ cầu nguyện này bằng lời Kinh Dâng Hiến của Thánh Inhaxio Loyola: “Lạy Chúa, xin hãy nhận lấy tất cả tự do, trí khôn và cả ý chí con.  Tất cả những gì con có và đang làm chủ, Chúa đã cho con; nay con xin dâng lại cho Chúa.  Tất cả là của Chúa, xin Chúa xử dụng hoàn toàn theo tôn ý Ngài.  Lạy Chúa, xin hãy ban cho con tình yêu và ân sủng Chúa.  Đối với con, thế là đủ.”        

Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment