Tông Đồ Công Vụ 18:1-8
1Hồi ấy, ông Phao-lô rời A-thê-na đi Cô-rin-tô. 2 Tại
đây, ông gặp một người Do-thái tên là A-qui-la, quê ở Pon-tô, vừa mới từ
I-ta-li-a đến, cùng với vợ là Pơ-rít-ki-la, vì hoàng đế Cơ-lau-đi-ô đã ra lệnh
cho mọi người Do-thái phải rời Rô-ma. Ông
Phao-lô đến thăm hai ông bà, 3 và vì cùng nghề, nên ông ở
lại nhà họ và cùng làm việc: họ làm nghề dệt lều. 4 Mỗi
ngày sa-bát, ông thảo luận tại hội đường, cố thuyết phục cả người Do-thái lẫn
người Hy-lạp.
5Khi ông Xi-la và ông Ti-mô-thê từ Ma-kê-đô-ni-a xuống, thì ông Phao-lô
chỉ lo giảng, long trọng làm chứng cho người Do-thái biết rằng Đức Giê-su chính
là Đấng Ki-tô. 6 Bởi họ chống đối và nói lộng ngôn, nên
ông giũ áo mà bảo họ: “Máu các người cứ đổ xuống trên đầu các người! Phần tôi, tôi vô can; từ nay trở đi, tôi sẽ
đến với người ngoại.” 7 Ông rời bỏ chỗ ấy, đến nhà một
người tên là Ti-xi-ô Giút-tô. Ông này là
một người ngoại tôn thờ Thiên Chúa, nhà ở sát bên hội đường. 8 Ông
Cơ-rít-pô, trưởng hội đường, tin Chúa, cùng với cả nhà. Nhiều người Cô-rin-tô đã nghe ông Phao-lô
giảng cũng tin theo và chịu phép rửa.
(Trích Tông Đồ Công Vụ, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch
Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Trang
nhật ký truyền giáo hôm nay thật đẹp và dễ thương. Đời sống của các tông đồ thật khác với đời sống
của các linh mục, tu sĩ nam nữ và các giám mục ngày nay quá. Các tông đồ ngày xưa vừa phải bôn ba kiếm sống,
làm đủ thứ nghề này nghề kia trong tuần và cuối tuần dốc hết mình vào việc rao
giảng lời Chúa. Đời sống của các tông đồ
xưa nghe giống đời sống của giáo dân ngày nay hơn. Các giáo dân ngày nay, trong tuần ai cũng phải
bôn ba đủ thứ công việc để nuôi thân và nuôi gia đình, chỉ có cuối tuần mới có
thể đến giúp giáo xứ dạy giáo lý, bán quán hay dọn dẹp khuôn viên giáo xứ. Đẹp quá!
Dễ thương vô cùng! Hóa ra, đời sống
Kitô hữu hai ngàn năm qua cũng không khác nhau lắm. Tôi có kinh nghiệm giống Thánh Phao-lô xưa không? Tôi thường dành cuối tuần cho Chúa và công việc
của Chúa như thế nào? Tôi để ý Chúa đang
vui vì những đóng góp của tôi ra sao? Có
những khó khăn nào trong phục vụ đã làm tôi nản lòng? Tôi nói chuyện với Phao-lô lúc này. Phao-lô bị chống đối, đánh đập, xua đuổi, bỏ
tù… vậy mà ngài vẫn không bỏ cuộc. Còn
tôi?
2. Các Kitô
hữu tiên khởi sống hết mình với cộng đoàn, sẵn sàng xả thân vì Nước Trời; ấy vậy,
họ bị bách hại đủ đường. Dù bị bách hại
chỗ này, họ trốn chạy đến nơi khác và tiếp tục rao giảng lời Chúa. Chính vì thế mà lời Chúa được lan rộng khắp
nơi. Chính nhờ đời sống gương mẫu đầy hy
sinh đã tạo một ảnh hưởng lớn trên những người nghe giảng, khiến nhiền người muốn
vào đạo. Tôi có khó khăn nào trong việc
rao giảng lời Chúa không? Trong gia đình
chẳng hạn? Tôi đã rao giảng lời Chúa bằng
lời nói, hay bằng gương sáng của tôi? Đã
mấy ai thật sự muốn theo Chúa vì lời nói của tôi, hay vì đời sống và gương lành
của tôi? Tôi đọc lại trang nhật ký truyền
giáo trên và muốn làm mới lại tinh thần truyền giáo trong tôi. Lạy Chúa xin ban cho con Thần Khí Chúa, Thần
Khí mà đã đốt lửa nhiệt thành trong tâm hồn các Kitô hữu năm xưa, khiến họ dám
dấn thân hết mình và làm mọi sự để được lợi cho mọi người là được biết Chúa Giêsu
Kitô và thuộc trọn về Ngài, để con cũng nhiệt thành rao giảng Nước Trời cho mọi
nơi con sống và hiện diện.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment