Monday, May 2, 2022

Thứ Ba Tuần III Phục Sinh – Năm C –3-5-2022 – Lễ Thánh Phi-lip-phê và Gia-cô-bê Tông Đồ

Thu Ba III PS

Gioan 14:6-14

6Khi ấy Đức Giê-su nói: "Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống.  Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. 7 Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy.  Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người." 8 Ông Phi-líp-phê nói: "Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện." 9 Đức Giê-su trả lời: "Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư?  Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha.  Sao anh lại nói: "Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha"? 10 Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao?  Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra.  Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình. 11 Anh em hãy tin Thầy: Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy; bằng không thì hãy tin vì công việc Thầy làm. 12 Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm.  Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha. 13 Và bất cứ điều gì anh em nhân danh Thầy mà xin, thì Thầy sẽ làm, để Chúa Cha được tôn vinh nơi người Con. 14 Nếu anh em nhân danh Thầy mà xin Thầy điều gì, thì chính Thầy sẽ làm điều đó.

(Trích Phúc âm Gioan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)

Gợi ý cầu nguyện

1.     Có ít là hai điểm tôi có thể dùng để cầu nguyện từ bài đọc hôm nay.  Thứ nhất, Chúa Giêsu nói: "Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống.  Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.”  Nhiều khi tôi chỉ để ý đến vế thứ hai trong câu nói trên của Chúa Giêsu để rồi đề cao niềm tin của mình và hạ giá niềm tin của người khác, cho rằng đạo nào đi nữa thì cũng phải đi qua đạo của tôi.  Tiếc!  Tôi đã chỉ để ý đến vế thứ hai mà không để ý đến vế thứ nhất trong câu nói của Chúa Giêsu, khi Ngài nói: “Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống.”  Nếu tôi để ý đến vế thứ nhất, có lẽ sẽ giúp tôi bớt kiêu căng và miệt thị các đạo khác hơn.  Bởi, có ai sống trong cuộc đời này mà không đi tìm sự thật và mong chờ sự thật; không đi tìm sự sống và không mong chờ sự sống?  Một khi tôi yêu mến sự thật, sống theo sự thật, yêu mến và mong chờ sự sống, tôi đang đi trên con đường của Chúa Giêsu rồi, dù chưa lãnh phép rửa.  Trong khi đó, cho dù tôi đã lãnh phép rửa, nhưng đời sống hằng ngày của tôi lại đầy gian dối và oán thù, tôi đã không thực sự theo Chúa Giêsu, và như thế dĩ nhiên, tôi chẳng bao giờ gặp được Chúa Cha.  Tôi muốn tự hỏi chính mình, bao lâu nay tôi có đang đi trên con đường của Chúa, có chọn Chúa là con đường của tôi, có chọn sự thật là con đường của tôi, có chọn sự sống là con đường của tôi và hết mình đi trên con đường ấy?  Tôi muốn ngồi bên Chúa Giêsu trong lúc này và nhìn lại chính mình.  Tôi muốn nói chuyện với Chúa Giêsu, Đấng là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống. 

2.     Thứ hai, tôi để ý đến câu hỏi có tính trách móc của Chúa Giêsu đối với Phi-lip-phê: "Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư?”  Câu hỏi này có lẽ cũng là câu hỏi dành cho tôi nữa.  Tôi có thật sự biết Chúa Giêsu?  Tôi biết Ngài như thế nào và đến mức nào?  Trong giờ cầu nguyện này tôi có thể trả lời cho Chúa Giêsu câu trả lời này không?  Dĩ nhiên tôi không thể trả lời câu hỏi này từ sách vở, nhưng phải từ chính kinh nghiệm xác tín riêng của tôi về Ngài.  Tôi có thể kết thúc giờ cầu nguyện này bằng bài hát, “Biết Chúa, Biết Con”, sáng tác của Ân Đức, với sự trình bày của Phương Anh, qua đường dẫn sau: https://www.youtube.com/watch?v=1Hk1_KPerLo

Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment