Sunday, May 8, 2022

Thứ Hai Tuần IV Phục Sinh – Năm C –9-5-2022

Thu Hai IV PS

Tông Đồ Công Vụ 11:1-18

1Hồi ấy, các Tông Đồ và các anh em ở miền Giu-đê nghe tin là cả dân ngoại cũng đã đón nhận lời Thiên Chúa. 2 Khi ông Phê-rô lên Giê-ru-sa-lem, các người thuộc giới cắt bì chỉ trích ông, 3 họ nói: “Ông đã vào nhà những kẻ không cắt bì và cùng ăn uống với họ!” 4 Bấy giờ ông Phê-rô bắt đầu trình bày cho họ đầu đuôi sự việc, ông nói: 5 “Tôi đang cầu nguyện tại thành Gia-phô, thì trong lúc xuất thần, tôi thấy thị kiến này: có một vật gì sà xuống, trông như một tấm khăn lớn buộc bốn góc, từ trời thả xuống đến tận chỗ tôi. 6 Giương mắt nhìn kỹ, tôi thấy các giống vật bốn chân sống trên đất, các thú rừng, rắn rết và chim trời. 7 Và tôi nghe có tiếng phán bảo tôi: ‘Phê-rô, đứng dậy, làm thịt mà ăn!’ 8 Tôi đáp: ‘Lạy Chúa, không thể được, vì những gì ô uế và không thanh sạch không bao giờ lọt vào miệng con!’ 9 Có tiếng từ trời phán lần thứ hai: ‘Những gì Thiên Chúa đã tuyên bố là thanh sạch, thì ngươi chớ gọi là ô uế!’ 10 Việc ấy xảy ra đến ba lần, rồi tất cả lại được kéo lên trời.

11“Ngay lúc đó, có ba người đến nhà chúng tôi ở: họ được sai từ Xê-da-rê đến gặp tôi. 12 Thần Khí bảo tôi đi với họ, đừng ngần ngại gì.  Có sáu anh em đây cùng đi với tôi.  Chúng tôi đã vào nhà ông Co-nê-li-ô. 13 Ông này thuật lại cho chúng tôi nghe việc ông đã thấy thiên sứ đứng trong nhà ông và bảo: ‘Hãy sai người đi Gia-phô mời ông Si-môn, cũng gọi là Phê-rô. 14 Ông ấy sẽ nói với ông những lời nhờ đó ông và cả nhà ông sẽ được cứu độ.’

15“Tôi vừa mới bắt đầu nói, thì Thánh Thần đã ngự xuống trên họ, như đã ngự xuống trên chúng ta lúc ban đầu. 16 Tôi sực nhớ lại lời Chúa nói rằng: ‘Ông Gio-an thì làm phép rửa bằng nước, còn anh em thì sẽ được rửa trong Thánh Thần.’ 17 Vậy, nếu Thiên Chúa đã ban cho họ cùng một ân huệ như Người đã ban cho chúng ta, vì chúng ta tin vào Chúa Giê-su Ki-tô, thì tôi là ai mà dám ngăn cản Thiên Chúa?” 18 Nghe thế, họ mới chịu im, và họ tôn vinh Thiên Chúa mà nói: “Vậy ra Thiên Chúa cũng ban cho các dân ngoại ơn sám hối để được sự sống!”

(Trích Tông Đồ Công Vụ, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)

Gợi ý cầu nguyện

1.      Mặc dù Thánh Kinh không nói nhưng như tôi thấy trong TĐCV 9:1-20 về cuộc ngã ngựa của Phao-lô khiến ông thay đổi hoàn toàn sau đó, bài đọc hôm nay cũng có thể gọi đây là cuộc “ngã ngựa” của Phê-rô, bởi biến cố được kể trong bài đọc cũng đã mở mắt, mở đầu, mở tim của ông trong việc giữ luật thanh sạch và liên hệ với những người không chịu phép cắt bì.  Nên nhớ, ba điều rất quan trọng và làm nên người Do-thái đạo đức đó là: chịu phép cắt bì, giữ luật ngày Sa-bát và giữ luật thanh sạch trong ăn uống.  Phê-rô là một người Do-thái, ông cũng giữ rất kỹ ba điều này, ấy thế mà một thị kiến đã xảy ra với ông, khiến ông mở lòng, thay đổi cái nhìn về thức ăn, dám vào nhà của những người không cắt bì.  Có khi nào tôi cũng đã gặp những tình huống như của Phê-rô?  Tôi đã phản ứng như thế nào?  Tôi đã phản ứng dựa trên tình người hay cứng nhắc với lề luật?  Tôi cảm thấy như thế nào sau phản ứng ấy: bình an, vui tươi, hạnh phúc, hòa hợp hay mất bình an, buồn sầu, thất vọng, bối rối, chia rẽ?  Tôi kể cho Chúa nghe về tình huống ấy và hỏi Chúa tôi làm như vậy có đúng không?  Tôi để ý Ngài sẽ trả lời tôi ra sao.

2.      Phê-rô nói với những người đang chất vấn ông: “Vậy, nếu Thiên Chúa đã ban cho họ cùng một ân huệ như Người đã ban cho chúng ta, vì chúng ta tin vào Chúa Giê-su Ki-tô, thì tôi là ai mà dám ngăn cản Thiên Chúa?”  Câu này thật quan trọng và có thể giúp tôi xét mình, bởi nhiều khi ai cũng thờ Chúa, nhưng không ai chịu chấp nhận nhau; giáo xứ nào cũng thờ phượng Chúa, nhưng giáo xứ tôi mới là chính thống, giáo xứ tôi mới giữ đạo đúng, chứ không như mấy giáo xứ bên cạnh; đoàn thể nào cũng phục vụ giáo xứ, nhưng đoàn thể tôi cứ phải được kể là quan trong hơn, thậm chí quan trọng nhất trong giáo xứ…  Tôi lấy giây phút này và để ý xem Chúa có đang làm việc và tác động mạnh mẽ trong đoàn thể, xứ đạo và trong tôi giống như trong các đoàn thể, xứ đạo và những người khác.  Nếu tôi tỉnh đủ và nói được như Phê-rô, chắc chắn đã không có sự chia rẽ trong giáo phận, trong giáo xứ, trong cộng đồng.  Tôi muốn xét mình xem, có bao giờ tôi đã cố chấp, thành kiến, và góp tay trong việc chia rẽ và xét đoán lẫn nhau?  Tôi nói chuyện với Chúa về chuyện sai trái này.     

Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment