Gioan 15:1-8
1Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ
rằng: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. 2 Cành
nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi; còn cành nào
sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn. 3 Anh
em được thanh sạch rồi nhờ lời Thầy đã nói với anh em. 4 Hãy
ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em. Cũng như cành nho không thể tự mình sinh hoa
trái, nếu không gắn liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại trong
Thầy. 5 “Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong người
ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái, vì không có Thầy, anh em chẳng làm gì
được. 6 Ai không ở lại trong Thầy, thì bị quăng ra ngoài
như cành nho và sẽ khô héo. Người ta
nhặt lấy, quăng vào lửa cho nó cháy đi. 7 Nếu anh em ở lại
trong Thầy và lời Thầy ở lại trong anh em, thì muốn gì, anh em cứ xin, anh em
sẽ được như ý. 8 Điều làm Chúa Cha được tôn vinh là: Anh
em sinh nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy.”
(Trích Phúc âm Gioan, bản dịch của
Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1.
Bài đọc hôm nay là một lời mời
gọi kết hiệp nên một với Chúa Giêsu. Tôi
có thể lấy những câu nói của Chúa Giêsu để suy niệm trong giờ cầu nguyện
này. Chẳng hạn như: “Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong các con,” hoặc “Ai ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong
người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái, vì không có Thầy, các con chẳng làm
gì được,” hoặc “Điều làm Chúa Cha
được tôn vịnh là: Các con sinh nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy.” Tôi muốn tự hỏi: Thế nào là ở lại trong Chúa Giêsu? Tôi đã ở lại trong Chúa Giêsu như thế nào? Tôi cảm thấy cần có Chúa Giêsu trong đời sống
tôi ra sao? Tôi đã làm những gì hôm qua,
hôm nay và ngày mai để Chúa Cha được tôn vịnh?
Tôi muốn trở thành môn đệ của Chúa Giêsu không, hay tôi chỉ theo Ngài xa
xa thôi? Điều gì khiến tôi không muốn
theo Ngài thắm thiết? Điều gì đang giữ
tôi có một khoảng cách với Ngài? Tôi
nghiền ngẫm những câu nói của Chúa Giêsu trong cả giờ cầu nguyện này.
2.
Tôi cũng có thể chiêm niệm với
những hình ảnh Chúa Giêsu nói trong bài đọc hôm nay. Chúa Giêsu nói: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. Cành
nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi; còn cành nào
sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn.” Tôi để ý sự sống đang luân chuyển
từ Chúa qua tôi trong lúc này như thế nào?
Sự sống ấy đang làm phát sinh trong tôi những khả năng trổ sinh hoa trái
trong tôi ra sao? Chúa Cha là người
trồng nho và Ngài sẽ cắt tỉa để cuộc đời tôi sinh nhiều hoa trái. Tôi để Chúa Cha đang đến gần bên tôi, trên
tay Ngài là chiếc kéo tỉa cây. Có lá nào
hay nhánh nào trong tôi đang bị sâu và muốn Ngài cắt tỉa không? Dù đó là những lá sâu, tức là những tội lỗi
và yếu đuối của tôi, tôi có sợ, có tiếc, có đau và dám để cho Ngài cắt chúng
khỏi tôi không? Chắc chắn Chúa không chỉ
cắt tỉa những lá vàng lá sâu, mà còn những lá non và lá xanh nữa, đó là những thói
quen và những việc làm vô thưởng vô phạt trong tôi, mà nếu để quá nhiều những
lá này, cây sẽ không sinh trái. Tôi có
dám để Ngài cắt tỉa chúng không? Tôi cảm
thấy sợ, đau thế nào? Tôi nói chuyện với
Chúa Giêsu, và cũng nói chuyện với Chúa Cha trong lúc này về việc cắt tỉa đời
tôi. Tôi kết thúc giờ cầu nguyện hôm nay
bằng một ao ước kết hiệp nên một với Chúa Giêsu như lời bài hát của Thánh Tê-rê-xa
Avila mà tôi mừng kính ngài hôm nay, “Tình
Khúc,” sáng tác của Ân Đức, qua đường dẫn sau: https://www.youtube.com/watch?v=ZuNzNAyJ7dM
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment