Luca 10:1-9
1Sau đó, Chúa chỉ định
bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất
cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. 2 Người bảo các
ông: 3 Anh em hãy ra đi.
Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. 4 Đừng
mang theo túi tiền, bao bị, giày dép.
Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. 5 Vào bất cứ nhà nào,
trước tiên hãy nói: "Bình an cho nhà này!" 6 Nếu ở
đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng
không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em. 7 Hãy ở lại nhà ấy,
và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng
được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến
nhà kia. 8 Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì
cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em. 9 Hãy chữa những người
đau yếu trong thành, và nói với họ: "Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các
ông."
(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của
Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1.
Bài đọc hôm nay là bài sứ vụ Chúa Giesu gởi bảy-mươi-hai môn đệ đi
rao giảng, như là chuẩn bị trước khi Ngài đến.
Con số bảy-mươi-hai này chỉ là con số tượng trưng để nói Chúa Giesu đã
sai rất đông, tất cả những người theo Ngài bấy lâu nay, trong đó có tôi. Giờ cầu nguyện hôm nay tôi muốn hình dung,
tôi cũng ở trong nhóm các môn đệ được sai đi, vì tôi đã theo Chúa Giesu cũng
khá lâu rồi. Tôi để ý lòng tôi rạo rực,
hồi hộp, lo sợ hay vui mừng như thế nào khi Chúa Giesu sai tôi đi vào giữa cuộc
đời đầy sự ác và lang sói này. Ấy vậy, Chúa
Giesu còn căn dặn: không được mang theo tiền bạc, bao bị, giầy dép, những thứ
mà tôi vẫn nghĩ là sẽ bảo đảm cho an sinh của tôi. Tôi đồng ý, khó chịu, phản đối, phản kháng những
lời dặn dò của Chúa Giesu? Tại sao Chúa
Giesu lại căn dặn như vậy? Tại Chúa
Giesu ngây thơ, ngốc nghếch hay tại tôi khôn hơn Ngài? Tôi muốn nói chuyện với Chúa Giesu trong lúc
này?
2.
Chúa Giesu dặn tôi: Hãy rao giảng bình an, chữa lành và công bố Triều
Đại Nước Thiên Chúa. Tôi sẽ rao giảng
bình an ở những chỗ nào hôm nay? Đâu là
những nơi đang cần sự an bình trong lúc này?
Đâu là những nơi đang cần được chữa lành? Tôi có thể nói những lời chữa lành cho những
tâm hồn đang bấn loạn, tan nát lúc này không?
Tâm hồn tôi chăng? Gia đình tôi
chăng? Giáo xứ tôi chăng? Đất nước tôi chăng? Triều Đại Thiên Chúa có đang ngự trị trong
lòng tôi, gia đình tôi và xứ đạo tôi? Tôi
cầu xin cho tâm hồn tôi trở thành thiên đàng, gia đình tôi là thiên đàng, trước
khi tôi có thể mang thiên đàng đến cho xứ đạo và xã hội quanh tôi.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment