Tuesday, August 31, 2021

Thứ Tư Tuần XXII Thường Niên – Năm B –1-9-2021

Thu Tu XXII TN

Luca 4:31-37

38Đức Giê-su rời khỏi hội đường, đi vào nhà ông Si-môn.  Lúc ấy, bà mẹ vợ ông Si-môn đang bị sốt nặng.  Họ xin Người chữa bà. 39 Đức Giê-su cúi xuống gần bà, ra lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến mất: tức khắc bà trỗi dậy phục vụ các ngài. 40 Lúc mặt trời lặn, tất cả những ai có người đau yếu mắc đủ thứ bệnh hoạn, đều đưa tới Người.  Người đặt tay trên từng bệnh nhân và chữa họ. 41 Quỷ cũng xuất khỏi nhiều người, và la lên rằng: “Ông là Con Thiên Chúa!”  Người quát mắng, không cho phép chúng nói, vì chúng biết Người là Đấng Ki-tô. 42 Sáng ngày, Người đi ra một nơi hoang vắng. Đám đông tìm Người, đến tận nơi Người đã đến, và muốn giữ Người lại, kẻo Người bỏ họ mà đi. 43 Nhưng Người nói với họ: “Tôi còn phải loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho các thành khác nữa, vì tôi được sai đi cốt để làm việc đó.” 44Và Người rao giảng trong các hội đường miền Giu-đê.

(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)

Gợi ý cầu nguyện

1.      Tôi có thể thấy một ngày sống của Chúa Giêsu thật bận rộn, như trong bài đọc hôm nay.  Khi danh tiếng Chúa Giêsu càng ngày càng lan rộng, người ta từ tứ phương thiên hạ tuôn đến với Ngài để được nghe Ngài giảng và để được Ngài chữa lành.  Những người bệnh đã được Chúa Giêsu chữa lành là nhờ những người thân của họ mang họ đến.  Giây phút này, tôi cũng mang đến với Chúa Giêsu tất cả những người thân quen mà tôi biết, họ đang bị đủ mọi thứ đau khổ và bệnh tật từ thể lý, tâm lý, xã hội đến tâm linh.  Đặc biệt, cả thế giới đang trải qua đại dịch lúc này.  Tôi muốn mang cả thế giới vào trong giờ cầu nguyện này và đặt trước mặt Chúa.  Tôi lấy tất cả niềm tin và phó thác, tôi xin Chúa Giêsu chữa lành cho thế giới và cho những người thân quen của tôi.   

2.      Dân chúng đã nhận ra quyền năng và những việc làm của Chúa Giêsu, nên họ yêu mến Ngài đến mức muốn giữ Ngài ở lại với họ mãi.  Tôi có nhận ra Chúa Giêsu thật quan trọng và dễ mến đối với tôi đến nỗi, tôi cũng muốn giữ Chúa ở lại mãi trong tôi?  Điều gì đã khiến tôi không có thái độ mạnh mẽ với Chúa Giêsu, giống dân Do-thái xưa?  Có thể tôi không tin Chúa Giêsu lắm?  Có thể tôi không yêu Ngài lắm?  Có thể tôi đang có nhiều thứ khác, người khác, quan trọng hơn Chúa Giêsu?  Dù tôi có tâm tình nào, tôi muốn thổ lộ một cách thành thực với Chúa Giêsu trong lúc này.

Phạm Đức Hạnh, SJ 

0 comments:

Post a Comment