Mác-cô 9:2-10
2Khi ấy, Đức Giê-su đem các ông Phê-rô,
Gia-cô-bê và Gio-an đi theo mình. Người
đưa các ông đi riêng ra một chỗ, chỉ mình các ông thôi, tới một ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mắt các
ông. 3 Y phục Người trở nên rực rỡ, trắng tinh, không có
thợ nào ở trần gian giặt trắng được như vậy. 4 Và ba môn
đệ thấy ông Ê-li-a cùng ông Mô-sê hiện ra đàm đạo với Đức Giê-su. 5 Bấy
giờ, ông Phê-rô thưa với Đức Giê-su rằng: “Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là
hay! Chúng con xin dựng ba cái lều, một
cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a.” 6 Thực
ra, ông không biết phải nói gì, vì các ông kinh hoàng. 7 Bỗng
có một đám mây bao phủ các ông. Và từ
đám mây, có tiếng phán rằng: “Đây là Con Ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời
Người.” 8 Các ông chợt nhìn quanh, thì không thấy ai nữa,
chỉ còn Đức Giê-su với các ông mà thôi.
9 Ở trên núi xuống, Đức Giê-su truyền
cho các ông không được kể lại cho ai nghe những điều vừa thấy, trước khi Con
Người từ cõi chết sống lại. 10 Các ông tuân lệnh đó, nhưng
vẫn bàn hỏi nhau xem câu “từ cõi chết sống lại” nghĩa là gì.
(Trích Phúc âm Mác-cô, bản dịch của
Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Hôm nay là Lễ Hiển Dung, Chúa Giêsu biến hình trên núi trước mặt các môn
đệ thân thương của Ngài. Các ông ngạc
nhiên, vui mừng và ngỡ ngàng đến kinh hoàng; cụ thể, Phê-rô nói mà chẳng biết
ông nói gì. Có kinh nghiệm nào trong đời
mà tôi cảm thấy như thể là những giây phút biến hình của Chúa trong cuộc đời
tôi không? Một kinh nghiệm với những
người nghèo, những người neo đơn, những người đau khổ, những em bé, hoặc những
người lành thánh, dù diện mạo của họ thật đơn sơ, tầm thường, ấy vậy mà khi tiếp
xúc với họ tôi cảm thấy như được lớn lên, hướng thiện, gần với Chúa, hy vọng,
hạnh phúc, vui sướng hẳn lên? Kinh
nghiệm ấy đã biến đổi cuộc đời tôi ra sao?
Tôi ôn lại những kinh nghiệm ấy và cám ơn Chúa về những lần Chúa đã hiển
dung cho tôi qua những người xung quanh.
Có khi nào Chúa đã dùng tôi hiển dung khuôn mặt thật của Chúa cho những
ai xung quanh tôi không? Tôi thấy kinh
nghiệm ấy đã biến đổi họ ra sao? Tôi có
thể gặp gỡ Chúa trong giây phút này và để ý Chúa sẽ dùng tôi để hiển dung khuôn
mặt của Chúa cho những ai và những nơi đâu trong ngày sống của tôi hôm nay.
2. Câu chuyện Chúa Hiển Dung cũng là một câu chuyện có thể giúp tôi rất
nhiều trong đời sống cầu nguyện chăng? Tôi
thường bắt đầu giờ cầu nguyện của tôi như thế nào? Có khi nào tôi đã bắt đầu bằng tất cả ý thức
về sự hiện diện của Chúa trước mặt tôi, và nhận ra Ngài đang ngắm nhìn tôi,
trầm trồ khen tôi? Chúa Giêsu đã cảm
nghiệm được Chúa Cha ngắm nhìn và khen Ngài; tôi có thể bỏ ra những giây phút
này ngắm nhìn Chúa xem Ngài đang ngắm nhìn tôi ra sao, Ngài đang tự hào và rất
biết ơn tôi như thế nào? Tôi để ý Ngài
trầm trồ, khen tặng và yêu mến tôi, chăm sóc cho tôi.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment