Sunday, August 15, 2021

Thứ Hai Tuần XX Thường Niên – Năm B –16-8-2021 – Lễ Thánh Stephen Xứ Hungary

Thu Hai XX TN

Mát-thêu 19:16-22

16Bấy giờ có một người đến thưa Đức Giê-su rằng: “Thưa Thầy, tôi phải làm điều gì tốt để được hưởng sự sống đời đời?” 17 Đức Giê-su đáp: “Sao anh hỏi tôi về điều tốt?  Chỉ có một Đấng tốt lành mà thôi.  Nếu anh muốn vào cõi sống, thì hãy giữ các điều răn.” 18 Người ấy hỏi: “Điều răn nào?”  Đức Giê-su đáp: “Ngươi không được giết người.  Ngươi không được ngoại tình.  Ngươi không được trộm cắp.  Ngươi không được làm chứng gian. 19 Ngươi phải thờ cha kính mẹ”, và “Ngươi phải yêu đồng loại như yêu chính mình.” 20 Người thanh niên ấy nói: “Tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ, tôi còn thiếu điều gì nữa không?” 21 Đức Giê-su đáp: “Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời.  Rồi hãy đến theo tôi.” 22 Nghe lời đó, người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.

(Trích Phúc âm Mát-thêu, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)

Gợi ý cầu nguyện

1.      Khao khát sống và sống mãi đó là một khao khát sâu thẳm trong lòng mọi người, mà từ xa xưa cũng như trong mọi chủng tộc đều có những cách diễn tả về nỗi khao khát này.  Bài đọc hôm nay là câu chuyện của một người giầu có đi tìm sự sống đời đời.  Câu chuyện này có thể gợi lên trong tôi nhiều suy nghĩ, ít nhất là hai điều rất thật này.  Thứ nhất, giầu hay nghèo, ai cũng khao khát sống, nhưng có lẽ càng giầu người ta càng sợ chết, và muốn được trường sinh bất tử.  Bởi có hai sự thật trong cuộc đời này, đó là: tôi luôn biết tôi có bao nhiêu tiền, nhưng tôi không biết được tôi có bao nhiêu thời gian.  Chính vì thế, giầu có vật chất thay vì đem đến cho người ta sự bình an, nó lại luôn làm cho người ta sống trong sợ hãi, lo lắng, bất an, sợ sẽ bị bệnh, bị giết, bị tai nạn, bị bắt cóc, bị ăn cướp…  Thứ hai, ai sinh ra cũng hai bàn tay trắng, dù có giầu nứt đố đổ vách đi nữa, khi chết cũng vẫn hoàn trắng tay.  Ấy vậy mà, có nhiều người luôn lao mình vào làm giầu, sẵn sàng bán rẻ lương tâm, bán đứng lương tri, hạ giá nhân phẩm, đành mất anh em và thiệt cả thân để làm giầu!  Không biết khi họ thiệt thân, vậy cái giầu ấy để cho ai?  Cuộc đời này có ý nghĩa gì?  Chết rồi tôi sẽ đi về đâu?  Đây là những câu hỏi rất lớn mà ai sống trong cuộc đời này cũng phải tự trả lời.  May mắn cho anh giầu có này đã hỏi đúng người, Chúa Giêsu.  Tiếc cho anh ta là anh đã không dám thực hiện những gì Chúa Giêsu chỉ dạy, chỉ vì anh ta giầu.  Tôi đi tìm đâu để có những câu trả lời đúng nhất cho ý nghĩa cuộc đời này?  Có bao giờ tôi đến với Chúa?  Có bao giờ Chúa đã chỉ cho tôi và tôi đã không dám tin, hoặc ngại không dám thực hiện?  Tôi có thể cho mình cơ hội để hỏi Chúa trong lúc này không?  Tôi để ý và lắng nghe Ngài sẽ trả lời tôi ra sao.

2.      Ở phần cuối câu chuyện này còn cho tôi thấy, anh này không chỉ giầu nhưng còn là người rất mực đạo đức.  Anh đã giữ đúng luật từ khi bé.  Thế mà anh ta cũng không cảm thấy an tâm.  Nỗi bất an này cũng là một điều đáng cho tôi suy nghĩ.  Giữ đủ và đúng tất cả các lề luật không thể là một bảo chứng cho sự sống đời đời, nhưng chính là sự vươn ra và chia sẻ tình thương với tất cả những ai khổ đau quanh tôi.  ĐGH Phanxico hôm thứ Tư vừa qua (Aug. 11, 2021), trong buổi tiếp kiến chung, có nói: “Gặp gỡ Chúa Kitô thì quan trọng hơn mọi lề luật”.  Chính Chúa Kitô mới đem lại ơn cứu độ chứ không phải lề luật.  Mà đã gặp gỡ Chúa Kitô, tôi không thể tránh né những người nghèo khổ quanh tôi.  Chính xác hơn, Thiên Chúa luôn ở trong những người nghèo, còn lề luật thì không chắc!  Tôi muốn được gặp gỡ Chúa Kitô trong giây phút này.  Tôi để ý Ngài sẽ sai tôi đến những nơi nào, gặp gỡ những ai và cư xử thế nào trong ngày sống của tôi hôm nay.       

Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment