Tuesday, July 13, 2021

Thứ Tư Tuần XV Thường Niên – Năm B –14-7-2021 – Lễ Thánh Kateri Tekakwitha, Đồng Trinh

 Thu Tu XV TN

Xuất Hành 3:1-6, 9-12

1Bấy giờ, ông Mô-sê đang chăn chiên cho bố vợ là Gít-rô, tư tế Ma-đi-an.  Ông dẫn đàn chiên qua bên kia sa mạc, đến núi của Thiên Chúa, là núi Khô-rếp. 2 Thiên sứ của Đức Chúa hiện ra với ông trong đám lửa từ giữa bụi cây.  Ông Mô-sê nhìn thì thấy bụi cây cháy bừng, nhưng không bị thiêu rụi. 3 Ông tự bảo: “Mình phải lại xem cảnh tượng kỳ lạ này mới được: vì sao bụi cây lại không cháy rụi?” 4 Đức Chúa thấy ông lại xem, thì từ giữa bụi cây Thiên Chúa gọi ông: “Mô-sê!  Mô-sê!”  Ông thưa: “Dạ, tôi đây!” 5 Người phán: “Chớ lại gần!  Cởi dép ở chân ra, vì nơi ngươi đang đứng là đất thánh.” 6 Người lại phán: “Ta là Thiên Chúa của cha ngươi, Thiên Chúa của Áp-ra-ham, Thiên Chúa của I-xa-ác, Thiên Chúa của Gia-cóp.” Ông Mô-sê che mặt đi, vì sợ nhìn phải Thiên Chúa.

9Đức Chúa phán: “Giờ đây, tiếng rên siết của con cái Ít-ra-en đã thấu tới Ta; Ta cũng đã thấy cảnh áp bức chúng phải chịu vì người Ai-cập. 10 Bây giờ, ngươi hãy đi!  Ta sai ngươi đến với Pha-ra-ô để đưa dân Ta là con cái Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập.” 11 Ông Mô-sê thưa với Thiên Chúa: “Con là ai mà dám đến với Pha-ra-ô và đưa con cái Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập?” 12 Người phán: “Ta sẽ ở với ngươi.  Và đây là dấu cho ngươi biết là Ta đã sai ngươi: khi ngươi đưa dân ra khỏi Ai-cập, các ngươi sẽ thờ phượng Thiên Chúa trên núi này.”

(Trích Sách Xuất Hành, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)

Gợi ý cầu nguyện

1.      Bài đọc hôm nay là câu chuyện Chúa gọi Mô-sê; một câu chuyện đã rất quen với nhiều người.  Thiên Chúa tạo sự hiếu kỳ nơi Mô-sê qua bụi gai bốc cháy mà không bị thiêu rụi.  Khi ông đến gần để xem bụi gai, Ngài đã mời gọi ông bỏ dép ra vì chỗ ông đang đứng là đất thánh.  Đây là điểm khá thụ vị cho tôi suy niệm trong giờ cầu nguyện này.  Thiên Chúa tìm gặp con người ở chỗ họ đang là, dù họ là ai, dù họ ở đâu: thánh thiện hay tội lỗi, đang cầu nguyện hoặc đang lam lũ nơi đồng vắng.  Tôi có cảm thấy ngay giây phút này, nơi tôi đang cầu nguyện là đất thánh và Chúa cũng mời gọi tôi phải tôn kính?  Trong chiều kích tâm linh, tôi có cảm thấy, dù tôi là ai: thánh thiện, đạo đức, khô khan hay tội lỗi, tâm hồn tôi vẫn là đất thánh và Chúa mời gọi tôi phải tôn kính tâm hồn tôi vì là chỗ Ngài đang muốn gặp tôi?  Mô-sê hiếu kỳ đến gần bụi gai bốc cháy mà không bị thiêu rụi, không ngờ Chúa cho ông thấy ngọn lửa đang cháy bừng đó là lòng ao ước của Chúa muốn cứu dân Ít-ra-en.  Qua đó, Thiên Chúa cũng muốn khơi dậy trong Mô-sê ngọn lửa biết thương cảm đến những đau khổ của những người Do-thái.  Đâu là ngọn lửa đang cháy bừng trong tôi lúc này?  Đó có phải là ngọn lửa của tài năng, sự đam mê, hoặc sự thù hận?  Tôi để ý Chúa sẽ dùng những ngọn lửa trong tôi như thế nào để cải tạo thế giới này?    

2.  Thứ hai, dù Mô-sê muốn chối từ vì thiếu tự tin, Thiên Chúa vẫn sai ông đi với một lời hứa: “Ta sẽ ở với ngươi!”  Có lẽ không sai khi nói rằng, trong toàn bộ Thánh Kinh, lời hứa Thiên Chúa sẽ ở lại với con người là một chủ đề luôn lập đi lập lại trong mọi câu chuyện của Thánh Kinh.  Tôi có cảm thấy bình an, vững tin ở lời hứa của Chúa không?  Đâu là những lần và những kinh nghiệm đã khiến tôi thất vọng về Thiên Chúa?  Đâu là những lần tôi cảm nghiệm rất rõ sự hiện diện của Chúa luôn ở trong tôi?  Tôi muốn nói gì cùng Chúa đây?

Phạm Đức Hạnh, SJ 

0 comments:

Post a Comment