Wednesday, September 2, 2020

Thứ Năm Tuần XXII Thường Niên – Năm A – 3-9-2020 – Lễ Thánh Gregory Cả, Giáo Hoàng

 

Thu Nam XXII TN

Luca 5:1-11

1Một hôm, Đức Giê-su đang đứng ở bờ hồ Ghen-nê-xa-rét, dân chúng chen lấn nhau đến gần Người để nghe lời Thiên Chúa. 2 Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. 3 Đức Giê-su xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Si-môn, và Người xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông. 4 Giảng xong, Người bảo ông Si-môn: “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá.” 5 Ông Si-môn đáp: “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả.  Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” 6 Họ đã làm như vậy, và bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới. 7 Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm. 8 Thấy vậy, ông Si-môn Phê-rô sấp mặt dưới chân Đức Giê-su và nói: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi!” 9 Quả vậy, thấy mẻ cá vừa bắt được, ông Si-môn và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc. 10 Cả hai người con ông Dê-bê-đê, là Gia-cô-bê và Gio-an, bạn chài với ông Si-môn, cũng kinh ngạc như vậy.  Bấy giờ Đức Giê-su bảo ông Si-môn: “Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.” 11 Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người.

(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)

Gợi ý cầu nguyện

1.     Một chi tiết đáng chú ý về ơn gọi của Phê-rô, trong bài đọc hôm nay.  Trước hết, Chúa Giêsu mượn thuyền của Phê-rô để làm chỗ giảng; sau khi giảng xong, Ngài nói ông đẩy thuyền ra xa hơn để thả lưới.  Ban đầu, Si-môn phản ứng là: ông và các bạn đã đánh cá suốt đêm mà chẳng bắt được gì; nhưng rồi, ông cũng làm theo lời mách bảo của Chúa Giêsu.  Kết quả, ông và các bạn đã rất ngạc nhiên vì đã bắt được rất nhiều cá, đến mức thuyền gần chìm và phải gọi các thuyền bạn đến giúp.  Cuối cùng, Chúa Giêsu đã gọi các ông và họ đã bỏ mọi sự mà theo Chúa Giêsu.  Tôi có thể thấy ơn gọi làm tông đồ là một tiến trình rất hữu cơ (organic process), từng bước từng bước một, trong đó cả Chúa Giêsu và các môn đệ đều phải dò dẫm nhau, tìm hiểu nhau, lắng nghe nhau.  Trong tiến trình ấy không thể thiếu sự nghi ngờ, đầy vấp ngã và rồi cũng vẫn tin tưởng, để rồi cuối cùng, họ đã dám bỏ tất cả để theo Chúa Giêsu.  Đời sống Kito hữu hiện nay của tôi đã bắt đầu và tiến triển từng bước như thế nào?  Chắc hẳn, nhiều khi tôi đã nghi ngờ, không tin một cách mạnh mẽ vào Chúa, lại có những lúc tôi rất vững tin.  Nhiều lần tôi đã vấp té, tưởng chừng chẳng ai có thể tha thứ cho tôi, tưởng rằng Chúa cũng chẳng tha thứ cho tôi, chính tôi cũng không tha thứ cho tôi, nhưng rồi được Chúa đụng chạm, vực tôi dậy và tôi trở thành một con người mới, theo Chúa một cách mạnh mẽ, yêu Chúa thật nồng say.  Dù tôi là ai, tôi muốn nói gì với Chúa trong giờ cầu nguyện này?  Tôi muốn tiếp tục theo Chúa nữa hay thôi?  Tôi cần gì ở Chúa, để ơn gọi làm môn đệ trong tôi được mạnh mẽ và trưởng thành hơn?

2.     Dù yếu lòng tin, dù tội lỗi, Chúa Giêsu vẫn gọi Phê-rô và các bạn của ông.  Tôi nghĩ Ngài cũng gọi tôi không?  Có điều gì khiến tôi thiếu tự tin, khiến tôi lưỡng lự, không dám đáp trả lời mời gọi của Chúa Giêsu?  Có điều gì đang thúc đẩy, nâng đỡ tôi muốn theo Chúa Giêsu trong lúc này?  Tôi lắng nghe xem lòng tôi có sự quảng đại, như các môn đệ đã có, trước lời mời gọi của Chúa Giêsu chăng.

Phạm Đức Hạnh, SJ 

0 comments:

Post a Comment