Mác-cô 7:14-23
14Khi ấy, Đức Giê-su gọi đám đông tới mà bảo: “Xin mọi người nghe tôi nói đây, và hiểu cho rõ: 15Không có cái gì từ bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế được; nhưng chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ra ô uế. 16Ai có tai nghe thì nghe!” 17Khi Đức Giê-su đã rời đám đông mà vào nhà, các môn đệ hỏi Người về dụ ngôn ấy. 18Người nói với các ông: “Cả anh em nữa, anh em cũng ngu tối như thế sao? Anh em không hiểu sao? Bất cứ cái gì từ bên ngoài vào trong con người, thì không thể làm cho con người ra ô uế, 19bởi vì nó không đi vào lòng, nhưng vào bụng người ta, rồi bị thải ra ngoài?” Như vậy là Người tuyên bố mọi thức ăn đều thanh sạch. 20Người nói: “Cái gì từ trong con người xuất ra, cái đó mới làm cho con người ra ô uế. 21Vì từ bên trong, từ lòng người, phát xuất những ý định xấu: tà dâm, trộm cắp, giết người, 22ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng. 23Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ bên trong xuất ra, và làm cho con người ra ô uế.”
(Trích Phúc âm Mác-cô bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Bài đọc hôm nay cũng cùng một chủ đề hôm qua: vấn đề thanh sạch. Tuy nhiên, bài đọc hôm qua nói về sự thanh sạch của rửa tay trước khi ăn; trong khi đó, bài đọc hôm nay là ăn gì thì sạch. Điểm đáng chú ý trong bài đọc hôm nay, đó là lời trách móc của Chúa Giêsu với các môn đệ, Ngài đã dùng chữ rất nặng: “Cả anh em nữa, anh em cũng ngu tối thế sao?” Các ông có ngu tối thật hay không, điều đó không quan trọng. Điều quan trọng là, liệu Chúa Giêsu có cũng trách tôi ngu tối không? Tôi có thể xem lại những biến cố trong đời sống thường ngày. Nhiều khi một người nào đó nói cái gì tốt, làm cái gì tốt hoặc không nói gì, ấy thế mà tôi cứ một mực nghĩ xấu, giải thích xấu về họ. Dù họ có thể không có ý xấu, hoặc cũng không nói xấu hại tôi, nhưng tôi vẫn quả quyết rằng họ đã nói xấu, nghĩ xấu về tôi, cứ như thể tôi đọc được mọi sự trong đầu của người ta vậy. Như thế, có phải việc làm hay lời nói của người khác bẩn, hay do lòng tôi dơ?
2. Chúa Giêsu giải thích cho các môn đệ rằng: “Cái gì từ trong con người xuất ra, cái đó mới làm cho con người ra ô uế. Vì từ bên trong, từ lòng người, phát xuất những ý định xấu: tà dâm, trộm cắp, giết người, ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng. Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ bên trong xuất ra, và làm cho con người ra ô uế.” Tôi muốn xem lại ngày sống của tôi hôm nay, đâu là những điều tôi nghĩ, tôi làm, tôi nói, chứa đầy sự ác làm cho con người tôi, môi trường xunh quanh bị nhơ uế? Tôi muốn nói gì với Chúa Giêsu về những tiêu cực đang thống trị trong đầu tôi, gia đình của tôi, môi trường quanh tôi. Việt Nam có câu: “Lòng đầy miệng mới nói ra,” điều này có nghĩa là, một khi tôi chiêm niệm, suy nghĩ điều gì tiêu cực, tôi sẽ nói ra những điều tiêu cực. Kể từ hôm nay tôi muốn tập luyện, chỉ chiêm niệm những điều đẹp, từ bi, nhân ái, để tôi sẽ chỉ nói ra những lời yêu thương, cao thượng.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment