Luca 17:11-19
11 Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua biên
giới giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê.12 Lúc Người vào
một làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa13 và kêu lớn
tiếng: "Lạy Thầy Giê-su, xin dủ lòng thương chúng tôi!"14 Thấy vậy, Đức
Giê-su bảo họ: "Hãy đi trình diện với các tư tế." Đang khi đi thì họ
được sạch.15 Một người
trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên
Chúa.16 Anh ta sấp
mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn. Anh ta lại là người Sa-ma-ri.17 Đức Giê-su
mới nói: "Không phải cả mười người đều được sạch sao? Thế thì chín người
kia đâu?18 Sao không
thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này?".19 Rồi Người nói
với anh ta: "Đứng dậy về đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh."
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm
Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.
Lòng biết ơn có
lẽ là nhịp cầu nối liền giữa mọi nền văn hóa và mọi niềm tin. Chúa Giêsu cũng đánh giá cao lòng biết ơn của
con người. Ngài thở dài khi chín người
phong hủi “có đạo” được chữa lành nhưng vô ơn, chỉ có một người “vô đạo” nhưng lại
có lòng biết ơn hơn cả. Giờ cầu nguyện
hôm nay có thể là lúc tôi ngồi đếm những ân sủng trong ngày, trong đời của tôi
để tạ ơn Chúa, để cám ơn đời. 1) Điều gì
tôi biết ơn và muốn cám ơn Chúa nhất trong ngày hôm nay? 2) Điều gì tôi biết ơn và muốn cám ơn gia
đình, cộng đoàn, Giáo hội, đất nước tôi nhất trong ngày hôm nay?
2. Câu chuyện 10 người phong hủi của Phúc âm Luca có thể đã trở nên quen
thuộc đối với tôi, nhưng lòng biết ơn là điều tôi phải học và thực tập mỗi ngày. Tôi muốn đọc lại câu chuyện trên để nhắc nhở
chính tôi, mỗi ngày, tôi muốn bắt đầu và kết thúc ngày sống của tôi bằng tâm
tình biết ơn Chúa và cuộc đời, cùng mọi người xung quanh, dù ngày đó có như thế
nào. Như một ai đó đã nói: “Hạnh phúc xảy ra khi tôi
không còn than phiền về những vấn đề tôi đang gặp phải, nhưng cảm ơn vì
biết bao nhiêu những vấn đề khác nữa đã không xảy đến cho tôi.”
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment