Mác-cô 12:28-34
28 Có một người trong các kinh sư đã nghe Đức Giê-su, Thấy
Đức Giê-su đối đáp hay, ông đến gần Người và hỏi: "Thưa Thầy, trong mọi điều
răn, điều răn nào đứng đầu?"29 Đức Giê-su
trả lời: "Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức Chúa, Thiên
Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất.30 Ngươi phải
yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và
hết sức lực ngươi.31 Điều răn thứ
hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào
khác lớn hơn các điều răn đó."32 Ông kinh sư
nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là
Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác.33 Yêu mến Thiên
Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình,
là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ."34 Đức Giê-su
thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: "Ông không còn xa Nước
Thiên Chúa đâu!" Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa.
(Trích Phúc âm Mác-cô bản dịch của Nhóm
Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.
Kinh sư trong bài đọc hôm nay là một vị thông luật, vậy
mà ông vẫn phải hỏi Chúa Giêsu về điều luật nào quan trọng nhất trong đạo của ông, Do-thái
giáo. Có thể ông hỏi để thử Chúa Giêsu,
như được ghi nhận trong Phúc âm Mát-thêu 22:34-40. Tuy nhiên, điều ông hỏi có thể là một điều
tốt cho tôi, bởi nhiều khi tôi cũng không biết đâu là những điều ưu tiên hàng đầu cần
phải giữ, thực hành trong cuộc sống. Câu
trả lời của Chúa Giêsu là một hướng dẫn chắc chắn nhất: Mến Chúa và Yêu Người. Làm
được hai điều này, không chỉ giúp tôi thành nhân mà còn thành thánh nữa. Tôi muốn dành giây phút này để ở bên Chúa,
chiêm ngắm Ngài, cảm nghiệm tình yêu giữa Ngài và tôi đang dành cho nhau, tựa
như tôi đang ở bên người yêu của tôi vậy.
Nhờ yêu Chúa nồng nàn mà tôi có sức yêu người thiết tha.
2.
Giá mà Chúa nói, yêu Chúa là giới răn quan trọng
nhất, đỡ cho tôi biết bao! Bởi tôi có
thể yêu Chúa một cách dễ dàng, nhưng yêu người thì khó vô cùng. Yêu người là dấu chỉ tôi yêu Chúa. Nếu tôi yêu Chúa, tôi sẽ trở nên nhạy bén
trước những bất công, áp bức và đau khổ của những người xung quanh. Nếu tôi yêu Chúa, tôi có thể trở nên bao
dung, dám đón nhận những bất toàn của anh chị em xung quanh. Tôi muốn nói gì với Chúa trong lúc này? Có thể tôi nói “xấu” với Chúa về người thân xung
quanh tôi, và để ý Ngài chỉ bảo tôi thế nào?
Có thể tôi xin Chúa cho tôi sức mạnh dám hiểu và dám yêu người mà tôi
đang cảm thấy khó yêu? Lạy Chúa, con muốn nên thánh, nhưng trước hết, xin con biết thành nhân đã.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment