Luca 10:1-12
1Khi ấy, Chúa Giê-su chỉ định bảy mươi hai
môn đệ khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các
thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. 2 Người bảo các ông:
“Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy
anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. 3 Anh em
hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như
chiên con đi vào giữa bầy sói. 4 Đừng mang theo túi tiền,
bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai
dọc đường. 5 Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: ‘Bình
an cho nhà này!’ 6 Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì
bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại
với anh em. 7 Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống
thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia. 8 Vào
bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho
anh em. 9 Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói
với họ: ‘Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông.’ 10 Nhưng
vào bất cứ thành nào mà người ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường
mà nói: 11 ‘Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân
chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều này: Triều
Đại Thiên Chúa đã đến gần.’ 12 Thầy nói cho anh em hay:
trong ngày ấy, thành Xơ-đôm còn được xử khoan hồng hơn thành đó.”
(Trích Phúc âm Luca, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1.
Bài đọc hôm nay là câu chuyện
Chúa Giêsu sai bảy mươi hai môn đệ đi rao giảng. “Bảy mươi hai” không chỉ là con số nhiều hơn
một, nhưng con số này còn có thể hiểu: 7+2=9.
Số chín là số tròn, ám chỉ đến cái gì rất nhiều và bất tận; như vậy,
không chỉ hai ngàn năm trước Chúa sai người ta đi rao giảng mà cả ngày hôm nay
nữa, Ngài vẫn còn sai người ta đi, bởi “Lúa
chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít”.
Tôi có cảm thấy nỗi lo này của Chúa?
Tôi có nhận thấy cánh đồng đang chín vàng quanh tôi? Tôi muốn phụ Chúa là thợ gặt hôm nay, ngay
trong gia đình tôi, ngay trong cộng đoàn, ngay trong xóm và xã hội quanh tôi? Tôi có thể mạnh dạn nói với Chúa ngay trong
giây phút này: “Lạy Chúa, xin hãy sai
con!”?
2.
Tôi đọc lại bài đọc trên và để ý:
Chúa sai các môn đệ đi như chiên vào giữa bầy lang sói, tức những nơi đang bất
hòa, chém giết, dành giựt lẫn nhau, và nói cho họ biết TIN MỪNG, không phải tin
dữ; tin BÌNH AN, chứ không phải bất an; tin CHỮA LÀNH, chứ không phải hủy diệt;
tin TRIỀU ĐẠI THIÊN CHÚA đã đến gần, tức CHÚA ĐANG HIỆN DIỆN ở giữa cuộc đời
này, không phải tìm đâu xa, cũng chẳng phải chờ đến sau khi chết mới cảm nghiệm
được sự hiện diện của Ngài. Chúa Giêsu
còn dặn: không được mang theo tiền bạc, bao bị, giày dép. Tiền bạc, bao bị và giày dép là những thứ tối
cần thiết trong đời sống, ấy vậy mà Chúa Giêsu căn dặn không được mang theo,
tức không được bám víu vào ai và bất cứ thứ gì, để chỉ bám vào một mình Chúa mà
thôi. Tôi dám không? Tôi tin tưởng ở Chúa đủ không? Tôi còn muốn làm việc cho Chúa nữa hay
thôi? Tôi nói với Chúa tất cả những cảm
nghĩ trong tôi về bài đọc hôm nay.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment