Sunday, June 25, 2023

Thứ Hai Tuần XII Thường Niên – Năm A – 26-6-2023

Thu Hai XII TN 

Sáng Thế 12:1-9

1ĐỨC CHÚA phán với ông Áp-ram: "Hãy rời bỏ xứ sở, họ hàng và nhà cha ngươi, mà đi tới đất Ta sẽ chỉ cho ngươi. 2 Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn, sẽ chúc phúc cho ngươi.  Ta sẽ cho tên tuổi ngươi được lẫy lừng, và ngươi sẽ là một mối phúc lành. 3 Ta sẽ chúc phúc cho những ai chúc phúc cho ngươi; Ai nhục mạ ngươi, Ta sẽ nguyền rủa.  Nhờ ngươi, mọi gia tộc trên mặt đất sẽ được chúc phúc." 4 Ông Áp-ram ra đi, như ĐỨC CHÚA đã phán với ông.  Ông Áp-ram được bảy mươi lăm tuổi khi ông rời Kha-ran. 5 Ông Áp-ram đem theo vợ là bà Xa-rai, cháu là ông Lót, và mọi tài sản họ đã gầy dựng được, cùng với gia nhân họ đã có tại Kha-ran. Họ ra đi về phía đất Ca-na-an và đã tới đất đó. 6 Ông Áp-ram đi qua đất ấy, đến nơi gọi là Si-khem, đến cây Sồi Mô-re.  Thời bấy giờ, người Ca-na-an đang ở trong đất ấy. 7 ĐỨC CHÚA hiện ra với ông Áp-ram và phán: "Ta sẽ ban đất này cho dòng dõi ngươi."  Tại đây ông dựng một bàn thờ để kính ĐỨC CHÚA, Đấng đã hiện ra với ông. 8 Từ chỗ ấy, ông sang miền núi, ở phía đông Bết Ên. Ông cắm lều giữa Bết Ên ở phía tây và Ai ở phía đông.  Tại đây ông dựng một bàn thờ để kính ĐỨC CHÚA và ông kêu cầu danh ĐỨC CHÚA. 9 Rồi ông đi từ chặng nọ qua chặng kia đến miền Ne-ghép.

(Trích Sách Sáng Thế, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)

Gợi ý cầu nguyện

1.     Từ bỏ có lẽ là điểm chung ở mọi tôn giáo.  Tôn giáo nào cũng dạy người ta cần phải từ bỏ những bám víu vật chất để cho những giá trị tinh thần cao cả hơn.  Nhưng, từ bỏ không bao giờ là dễ dàng, đặc biệt khi những gì tôi có và làm chủ là những cái rất chính đáng mà tôi đã vất vả để có nó.  Đồng thời, từ bỏ còn khó hơn nữa khi tôi đã lớn tuổi và gắn bó với những cái tôi sở hữu đã rất lâu.  Bài đọc hôm nay nói Chúa mời gọi Áp-ram từ bỏ xứ sở, quê cha đất tổ để đến một vùng đất mới, khi ông đã bảy mươi lăm tuổi!  Điều gì đã khiến cho Áp-ram dám từ bỏ như vậy?  Tôi có kinh nghiệm từ bỏ bao giờ chưa và đã từ bỏ những gì?  Sự từ bỏ ấy đến từ những lời mời gọi của Chúa, hay của một ai đó, hoặc là tự ý tôi?  Kinh nghiệm từ bỏ ấy như thế nào?  Tôi chia sẻ với Chúa về kinh nghiệm từ bỏ ấy. 

2.     Tôi đọc lại bài đọc trên và để ý lời Chúa hứa với Áp-ram, rằng sẽ cho ông trở thành cha của nhiều dân tộc.  Trớ trêu!  Áp-ram đã bảy mươi lăm tuổi rồi mà vẫn chưa có một người con nào.  Tôi nghĩ, Áp-ram có dễ tin ở những lời Chúa hứa không?  Tôi có bao giờ cũng cảm thấy trớ trêu về những gì Chúa nói không?  Áp-ram đã tin và thực sự ông đã trở thành cha của nhiều dân tộc; không những thế, ông còn có Chúa Giêsu sinh ra trong hậu duệ của ông nữa.  Cảm nghĩ nào đang khuấy động trong tôi lúc này từ việc đọc lại bài đọc trên?  Có khi nào Chúa cũng đang mời gọi tôi từ bỏ và lên đường cho những gì thuộc về Chúa chăng?  Tôi cần từ bỏ gì để được thuộc về Chúa trọn vẹn hơn?  Lời mời gọi này có là một thách đố lớn đối với tôi?  Tôi nói chuyện với Chúa về những cảm nghĩ ấy.  

Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment