Mát-thêu 5:13-16
13Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ
rằng: “Chính anh em là muối cho đời. Nhưng
muối mà nhạt đi, thì lấy gì muối nó cho mặn lại? Nó đã thành vô dụng, thì chỉ còn việc quăng ra
ngoài cho người ta chà đạp thôi. 14 Chính anh em là ánh sáng
cho trần gian. Một thành xây trên núi
không tài nào che giấu được. 15 Cũng chẳng có ai thắp đèn
rồi lại để dưới cái thùng, nhưng đặt trên đế, và đèn soi chiếu cho mọi người
trong nhà. 16 Cũng vậy, ánh sáng của anh em phải chiếu
giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn
vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời.”
(Trích Phúc âm
Mát-thêu, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu
nguyện
1.
Bài đọc hôm nay bao gồm hai ý chính. Chúa Giêsu mời gọi tôi hãy sống chức năng
ngôn sứ, đó là trở nên muối ướp đời và là ánh sáng cho trần gian. Chúa Giêsu dùng những hình ảnh thật gần gũi,
nhưng cũng rất quan trọng trong đời sống thường nhật của mọi người. Bởi, có ai sống mà không cần muối đâu? Muối là một gia vị cần thiết không chỉ giữ
cho thức ăn không bị ươn thối mà còn gia tăng hương vị cho thức ăn. Cũng vậy, ánh sáng thật gần gũi và cần thiết
trong cuộc sống mỗi ngày của mọi người.
Trừ phi tôi mù, nếu không, không một ngày nào mà tôi không phải lệ thuộc
vào ánh sáng. Ánh sáng giúp tôi nhìn rõ
sự vật, nhìn rõ con người, ánh sáng còn giúp tôi tránh được những chướng ngại vật
có thể làm tôi vấp té. Ánh sáng còn giúp
tôi nhận ra những vẻ đẹp quanh tôi nơi người cũng như sự vật.
2.
Giờ cầu nguyện hôm nay có thể là lúc tôi xem lại muối và
ánh sáng trong tôi. Tôi đã sống chức
năng ngôn sứ là muối ướp đời như thế nào?
Thế giới quanh tôi có nhờ sự hiện diện của tôi mà được tươi ngon, hay vẫn
thối rữa, tanh hôi? Không chừng mà muối
của tôi đã nhạt rồi và không chừng mà cuộc đời tôi tệ đến mức chỉ quăng ra đường
cho người ta chà đạp. Tôi nói chuyện với
Chúa Giêsu về chức năng muối trong tôi. Tôi
đã sống chức năng ngôn sứ làm ánh sáng cho cuộc đời như thế nào? Mọi người có vì tôi mà nhận ra muôn mầu muôn
sắc của cuộc sống do Chúa dựng nên quanh họ, hay họ vẫn bi quan, vẫn đi trong
tăm tối một cách mù lòa, không một ánh sáng dẫn đường, kể cả ánh sáng từ tôi
cũng chẳng có? Tôi nói chuyện với Chúa Giêsu
hoặc ngồi bên Ngài lúc này để tiếp nhận ánh sáng đích thực từ Ngài. Tôi để ý Chúa sẽ sai tôi đi đâu và đến với những
ai đang thật sự cần muối ướp và ánh sáng soi đường hôm nay?
Phạm Đức Hạnh, SJ