Luca 4:31-37
31Người
xuống Ca-phác-na-um, một thành miền Ga-li-lê, và ngày sa-bát, Người
giảng dạy dân chúng. 32 Họ sửng sốt về cách Người giảng dạy, vì
lời của Người có uy quyền. 33 Trong hội đường, có một người bị quỷ
thần ô uế nhập, la to lên rằng: 34“Ông Giê-su Na-da-rét,
chuyện chúng tôi can gì đến ông, mà ông đến tiêu diệt chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi: ông là Đấng Thánh của
Thiên Chúa!” 35 Nhưng Đức Giê-su quát mắng nó: “Câm
đi, hãy xuất khỏi người này!” Quỷ vật
người ấy ngã xuống giữa hội đường, rồi xuất khỏi anh ta, nhưng không làm hại gì
anh. 36 Mọi người rất đỗi kinh ngạc và nói với nhau: “Lời ấy là
thế nào? Ông ấy lấy uy quyền và thế lực
mà ra lệnh cho các thần ô uế, và chúng phải xuất!” 37 Và tiếng
đồn về Người lan ra khắp nơi trong vùng.
(Trích Phúc âm Luca
bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Sau khi rời hội
đường ở quê nhà, Chúa Giêsu sang thành phố Ca-phác-na-um. Ngài cũng lại vào hội đường ngày sa-bát để
giảng dạy và các thính giả lại sửng sốt về những lời của Ngài. Giờ cầu nguyện này, tôi cũng muốn vào hội
đường để nghe Chúa Giêsu giảng dạy. Tôi
để ý những lời của Ngài như đang nói riêng với tôi. Tôi để ý, xem Ngài đang nói gì với tôi. Tôi có sửng sốt, ngạc nhiên, vui mừng đón nhận,
thờ ơ, chối từ, hoặc bỏ ra khỏi hội đường?
Tại sao tôi lại có những cảm xúc và thái độ như vậy trước lời Chúa Giêsu
nói với tôi? Có phải tôi không tin, hay
lời Ngài chất vấn tôi, khiến tôi sợ không dám đối diện? Tôi chia sẻ với Chúa những gì đang xảy ra
trong lòng tôi lúc này.
2. Cùng với việc
giảng dạy, Chúa Giêsu đã trừ cho một anh được khỏi quỷ câm ám. Đây là hai việc Chúa Giêsu đã làm sau khi
công bố lời Chúa tại hội đường quê nhà của Ngài. Ngài sẽ còn làm nhiều việc khác nữa đúng như những
gì lời Chúa mà Ngài đã công bố lần ấy. Ma
quỷ là hình ảnh của sự ác luôn rình rập để hãm hại hoặc xúi bẩy người ta vào
con đường chia rẽ, chết, và xa Chúa. Ngày
nay người ta vẫn nói đến chuyện người này bị quỷ nhập, người kia bị ma ám khiến
cho nạn nhân xùi bọt mép, nói tiếng lạ, ăn sắt đá, đi ngược trên trần nhà, và phải
tìm cha đến trừ quỷ cho những nạn nhân ấy, nhưng họ lại không biết chính họ có thể
đang bị ma nhập, quỷ nhập. Những kiểu ma
nhập quỷ ám như thế này không đáng sợ lắm và nạn nhân không có sự chọn
lựa. Ma quỷ xuất hiện trong nhiều hình
thức tinh vi khác nhau, và cách sợ nhất đó là nạn nhân có đầy đủ sự tự do chọn
lựa trong việc cộng tác với ma quỷ. Chẳng
hạn, ma quỷ có thể đang ở trong tôi, xui khiến tôi làm một điều sai trái như từ
chối xin lỗi vợ, chồng, hoặc con cái tôi khi tôi có lỗi, và tôi đã không xin
lỗi. Hoặc tôi có tính ganh tị, tự ti mặc
cảm với người này, hiềm khích với người kia khiến tôi mở miệng ra là phải nói
xấu, dèm pha đủ cách về người khác. Kiểu
ma nhập quỷ ám này nguy hiểm hơn nhiều, và nó xuất hiện khắp nơi và ở mọi lúc. Đâu là những cái ác đang điều khiển, giam hãm, trói buộc tôi lúc
này? Tôi muốn xin Chúa Giêsu chữa lành
cho tôi không, hay tôi đã quen với sự ác này và cảm thấy thiếu nó là một sự
thèm thuồng khó bỏ? Trừ quỷ thật khó,
không phải vì Chúa không làm được, nhưng chỉ vì tôi không muốn cộng tác với Chúa. Tôi suy nghĩ và nói với Chúa về những thói hư
tật xấu trong tôi.
Phạm Đức Hạnh, SJ