Luca 1:67-79
67 Bấy giờ, người cha của em, tức là ông Da-ca-ri-a, được đầy Thánh
Thần, liền nói tiên tri rằng:68 "Chúc tụng Đức Chúa là
Thiên Chúa Ít-ra-en đã viếng thăm cứu chuộc dân Người.69 Từ
dòng dõi trung thần Đa-vít, Người đã cho xuất hiện Vị Cứu Tinh quyền thế để
giúp ta,70 như Người đã dùng miệng các vị thánh ngôn sứ mà phán
hứa tự ngàn xưa:71 sẽ cứu ta thoát khỏi địch thù, thoát tay mọi
kẻ hằng ghen ghét;72 sẽ trọn bề nhân nghĩa với tổ tiên và nhớ
lại lời xưa giao ước;73 Chúa đã thề với tổ phụ Áp-ra-ham rằng
sẽ giải phóng ta khỏi tay địch thù,74 và cho ta chẳng còn sợ
hãi,75 để ta sống thánh thiện công chính trước nhan Người, mà
phụng thờ Người suốt cả đời ta.76 Hài Nhi hỡi, con sẽ mang tước
hiệu là ngôn sứ của Đấng Tối Cao: con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người,77 bảo
cho dân Chúa biết: Người sẽ cứu độ là tha cho họ hết mọi tội khiên.78 Thiên
Chúa ta đầy lòng trắc ẩn, cho Vầng Đông tự chốn cao vời viếng thăm ta,79 soi
sáng những ai ngồi nơi tăm tối và trong bóng tử thần, dẫn ta bước vào đường nẻo
bình an".
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên
Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.conggiaovietnam.net/kinhthanh/tanuoc.htm)
Gợi ý
cầu nguyện
1.
Bài đọc hôm nay nối tiếp bài đọc
hôm qua, tức sau một thời gian dài im lặng, hôm nay Da-ca-ri-a đã bắt đầu nói
chuyện trở lại. Lời đầu tiên ông nói là
những lời chúc tụng Thiên Chúa thay cho toàn dân, và thay cho gia đình
ông. Có lẽ tôi phải học ở ông điều
này. Trước hết, đâu là những giây phút
tôi đi vào tĩnh lặng của một năm, một tháng, một tuần, một ngày sống của tôi? Chỉ khi nào tôi đi vào những giây phút tĩnh
lặng tôi mới có thể nhận ra những việc làm của Chúa cho tôi, cho cuộc đời này
và biết ca tụng Ngài. Tôi muốn dành một
vài phút của giờ cầu nguyện này để ở trong tĩnh lặng, trước những giờ cuối cùng
của Mùa Vọng, và đặc biệt trước một vài tiếng nữa khi cả thế giới hát mừng ngày
Chúa giáng sinh, để suy ngẫm, để thấu hiểu và để tạ ơn những hồng phúc mà tôi,
gia đình tôi, cộng đoàn tôi đã lãnh nhận từ Chúa trong năm qua, đặc biệt trong Mùa
Vọng này.
2.
Sau khi chúc tụng Chúa, Da-ca-ri-a
ngỏ lời với con của ông. Lời ông nói như
bài học đầu tiên ông muốn dạy cho con của ông: Con hãy mang danh Chúa đến suốt
đời. Con hãy trở thành người dọn lối cho
Chúa đến. Con hãy cao rao những điều
thiện hảo của Chúa cho mọi người, đặc biệt cho họ biết Chúa sẽ đến và không còn
ai phải sống trong tăm tối của tội lỗi nữa.
Đây là những lời khuyên đẹp và cần thiết mà mọi con trẻ cần phải được
dạy bảo. Đây là những lời khuyên, mà cả
tôi dù đã lớn bao nhiêu, vẫn cần phải được nhắc nhở, sống đời sống chứng nhân cho
Chúa là tình yêu, là hy vọng, là ánh sáng và là ơn cứu rỗi cho muôn người. Tôi dành những giây phút tĩnh lặng này để
định hướng ngày sống của tôi hôm nay, là một chứng nhân của Chúa.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment