Luca 13:1-9
1 Cùng lúc ấy, có
mấy người đến kể lại cho Đức Giê-su nghe chuyện những người Ga-li-lê bị tổng
trấn Phi-la-tô giết, khiến máu đổ ra hoà lẫn với máu tế vật họ đang dâng.2 Đức
Giê-su đáp lại rằng: "Các ông tưởng mấy người Ga-li-lê này phải chịu số
phận đó vì họ tội lỗi hơn mọi người Ga-li-lê khác sao?3 Tôi nói
cho các ông biết: không phải thế đâu; nhưng nếu các ông không sám hối, thì các
ông cũng sẽ chết hết như vậy.4 Cũng như mười tám người kia bị
tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết, các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng
hơn tất cả mọi người ở thành Giê-ru-sa-lem sao?5 Tôi nói cho
các ông biết: không phải thế đâu; nhưng nếu các ông không chịu sám hối, thì các
ông cũng sẽ chết hết y như vậy."
6 Rồi Đức Giê-su
kể dụ ngôn này: "Người kia có một cây vả trồng trong vườn nho mình. Bác ta
ra cây tìm trái mà không thấy,7 nên bảo người làm vườn:
"Anh coi, đã ba năm nay tôi ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Vậy anh
chặt nó đi, để làm gì cho hại đất?8 Nhưng người làm vườn đáp:
"Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và
bón phân cho nó.9 May ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông
sẽ chặt nó đi."
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên
Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.conggiaovietnam.net/kinhthanh/tanuoc.htm)
Gợi ý
cầu nguyện
1. Lời Chúa trong Tin Mừng
Luca hôm nay nhắc nhở tôi hai điều cần phải cảnh tỉnh: Thứ nhất, hoán cải. Phải chăng có những lúc, tôi đã nhìn những
tai họa xảy ra với người này người kia, mà nhủ thầm: “Ông Trời có mắt!” Hiểu theo nghĩa là họ làm những điều ác đức,
họ tội lỗi nên Trời mới phạt họ; còn tôi không hề hấn gì, có nghĩa là tôi thánh
thiện, tốt lành hơn họ? Lời Chúa Giêsu
hôm nay nói, tôi phải cẩn thận về kiểu suy nghĩ như vậy. Chúa Giêsu cảnh cáo: Nếu tôi không hoán cải,
không chừng tôi cũng sẽ bị tai ương như vậy.
Tôi nghĩ sao về lời cảnh báo của Chúa Giêsu? Tôi nghĩ tôi có cần phải hoán cải không? Tôi có thể bắt đầu ngay từ bây giờ, hay cho
rằng tôi vẫn còn thời gian, chẳng cần gì vội?
Có điều gì tôi muốn nói với Chúa trong lúc này? Một lời xin cho được sáng suốt để nhìn ra
những gì tôi cần phải thay đổi chăng?
2. Thứ hai, đời sống đức
tin của tôi ví như cây vả, phải đâm bông kết trái, nếu không sẽ bị chặt
đi. Tôi thấy đời sống đức tin của tôi
như thế nào rồi? Có sinh hoa kết trái,
hay vẫn xanh tươi, nhưng chỉ có lá thôi?
Tệ hơn nữa, rất èo uột và cằn cỗi?
Tôi đã làm gì để đời sống đức tin của tôi đơm bông kết trái, hoặc cằn
cỗi? Dù chưa đơm bông kết trái, nhưng
tôi vẫn còn đây! Ai đã bênh đỡ, để tôi
vẫn còn cơ hội sống trong lúc này, vẫn còn cơ hội sinh hoa trái, mà không bị
chặt ngay? Chúa Giêsu chăng? Tôi nói gì với Chúa Giêsu trong giây phút này?
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment