Mát-thêu 25:14-30
14"Quả thế, cũng như có
người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ đến mà giao phó của cải mình cho họ. 15Ông
cho người này năm yến, người kia hai yến, người khác nữa một yến, tuỳ khả năng
riêng mỗi người. Rồi ông ra đi. Lập tức, 16người đã lãnh năm
yến lấy số tiền ấy đi làm ăn buôn bán, và gây lời được năm yến khác. 17Cũng
vậy, người đã lãnh hai yến gây lời được hai yến khác. 18Còn
người đã lãnh một yến thì đi đào lỗ chôn giấu số bạc của chủ. 19Sau
một thời gian lâu dài, ông chủ đến tính sổ với các đầy tớ và thanh toán sổ sách
với họ. 20Người đã lãnh năm yến tiến lại gần, đưa năm yến khác,
và nói: "Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi năm yến, tôi đã gây lời được
năm yến khác đây ." 21Ông chủ nói với người ấy: "Khá
lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành,
thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ
anh!" 22Người đã lãnh hai yến cũng tiến lại gần và nói:
"Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi hai yến, tôi đã gây lời được hai yến
khác đây." 23Ông chủ nói với người ấy: "Khá lắm! hỡi
đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ
giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!" 24Rồi
người đã lãnh một yến cũng tiến lại gần và nói: "Thưa ông chủ, tôi biết
ông là người hà khắc, gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi. 25Vì
thế, tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến bạc của ông dưới đất. Của ông đây, ông
cầm lấy!" 26Ông chủ đáp: "Hỡi đầy tớ tồi tệ và biếng
nhác! Anh đã biết tôi gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi, 27thì
đáng lý anh phải gởi số bạc của tôi vào ngân hàng, để khi tôi đến, tôi thu được
cả vốn lẫn lời chứ! 28Vậy các ngươi hãy lấy yến bạc khỏi tay nó
mà đưa cho người đã có mười yến. 29Vì phàm ai đã có, thì được
cho thêm và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị
lấy đi. 30Còn tên đầy tớ vô dụng kia, hãy quăng nó ra chỗ tối
tăm bên ngoài: ở đó, sẽ phải khóc lóc nghiến răng."
(Trích Phúc âm Mát-thêu bản dịch
của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_01Matthieu.html#25)
Gợi ý cầu nguyện
1.
Dụ ngôn những nén bạc là một lời mời gọi thức
tỉnh. Thức tỉnh về những món quà mà Chúa
đã đặt để trong đời sống của tôi. Dụ
ngôn gồm hai phần: Trước khi ông chủ đi xa, và khi ông chủ trở về. Trước khi ông chủ đi xa, tôi có thể tự hỏi: Đâu là những món quà mà Chúa đã đặt để trong
đời sống của tôi như: thời giờ, sự sống, sức khỏe, gia đình, công ăn việc làm,
môi trường sống, nước sạch, cơm ngon, tình thương của mọi người xunh quanh, trí
tuệ minh mẫn, tính tình dễ thương…? Có
một món quà nào mà tôi đang có lại không đến tự Chúa không? Chúa đã đặt để những món quà ấy trong đời
sống của tôi với mục đích gì? Tôi đã
dùng những món quà đó như thế nào?
2.
Phần hai, khi ông chủ trở về: Liệu ông ấy sẽ
khen thưởng về những món quà mà tôi đã sinh lợi? Tôi phản ứng thế nào trước lời nói của ông
chủ? Đâu là những món quà tôi phải sinh
lợi trước khi ông chủ về? Liệu ông ấy sẽ
phạt tôi? Tại sao tôi đã chọn cách thức
không sinh lợi và đem chôn món quà mà tôi đã lãnh nhận? Tôi có tâm tình gì muốn nói với Chúa trong
lúc này? Một lời tạ ơn chăng? Một lời trách móc và bất bình chăng? Một lời than phiền và bối rối chăng? Dù tâm tình nào đi nữa, hãy thổ lộ cùng Chúa.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment