Mát-thêu 20:1-16
1"Nước Trời giống
như chuyện gia chủ kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn
nho của mình. 2Sau khi đã thoả thuận với thợ là mỗi ngày một
quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc. 3Khoảng giờ thứ
ba, ông lại trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài
chợ. 4Ông cũng bảo họ: "Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn
nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng." 5Họ liền
đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như
vậy. 6Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những
người khác đứng đó, ông nói với họ: "Sao các anh đứng đây suốt ngày không
làm gì hết?" 7Họ đáp: "Vì không ai mướn chúng
tôi." Ông bảo họ: "Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho!" 8Chiều
đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý: "Anh gọi thợ lại mà trả công cho
họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước
nhất." 9Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến
lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền. 10Khi đến lượt những
người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ
lãnh được mỗi người một quan tiền. 11Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn
gia chủ: 12"Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế
mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng
nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt." 13Ông chủ
trả lời cho một người trong bọn họ: "Này bạn, tôi đâu có xử bất công với
bạn. Bạn đã chẳng thoả thuận với tôi là một quan tiền sao? 14Cầm
lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này
cũng được bằng bạn đó. 15Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tuỳ ý định
đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen
tức?" 16Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu,
còn những kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót.
(Trích Phúc âm
Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_01Matthieu.html#20)
Gợi ý cầu nguyện
1. Dụ ngôn trong bài đọc hôm nay đã trở nên quen thuộc với tôi, bởi có lẽ ai
đã nghe dụ ngôn này một lần, chắc sẽ không quên được cách ông chủ mướn thợ và
trả lương cho thợ. Tuy nhiên, tôi có thể
thấy dụ ngôn này cũng là những câu chuyện đời nay. Bởi hai ngàn năm qua, đâu đâu tôi vẫn thấy
chợ người. Ngày nào cũng có những người đứng
ở các ngã đường suốt ngày, mong có ai mướn họ.
Trong số đó, có lẽ cũng có những người đứng cả ngày trong nắng gắt mà
chẳng ai mướn. Tôi muốn hình dung cảnh
tượng này. Nếu không có ai mướn, tối nay
họ sẽ ăn gì? Gia đình họ sẽ ăn gì? Đau ốm sẽ lấy tiền đâu thuốc thang? Tháng này lấy đâu ra tiền trả tiền nhà? Năm này lấy tiền đâu cho con đi học? Hình dung như vậy tôi có thể hiểu được kiểu
mướn thợ rất lạ đời của ông chủ. Tôi
muốn dành đôi phút này cám ơn Chúa chăng vì tôi có công ăn việc làm, vì tôi có lương
thất nghiệp? Tôi muốn dành đôi phút này
cầu nguyện cho những người thất nghiệp, những người đang phải đứng chờ việc
ngoài trời nắng gắt mỗi ngày chăng?
2. Chuyện lạ đời thứ hai mà ông chủ làm đó là, trả lương cho thợ. Ông trả lương cho thợ làm chỉ có giờ cuối
ngày bằng lương của thợ làm từ đầu ngày vì hai lý do: 1) Theo đúng thỏa
thuận. 2) Theo lòng quảng đại của ông,
muốn giúp thợ làm cuối ngày cũng có đủ cơm ăn trong ngày. Tôi thấy bớt bực tức với ông chủ chưa? Nếu tôi cảm thấy bực tức, tôi có thể tranh
cãi với Chúa trong lúc này. Nếu tôi nhận
ra hình ảnh ông chủ cũng chính là Thiên Chúa đối xử với tôi, một cách rộng
lượng và công bằng, tôi muốn nói gì với Ngài trong lúc này? Chúa Giêsu kể dụ ngôn này ám chỉ về Nước Trời,
trong đó có tôi. Dù tôi vào Nước Trời
vào giờ nào đi nữa, Chúa sẽ trả công xứng đáng và bảo đảm cho đời sống của tôi,
tôi nghĩ sao? Tôi đọc lại dụ ngôn để,
cảm nghiệm sâu hơn tình yêu của Chúa luôn bao bọc tôi ra sao.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment