Mát-thêu 19:16-22
16Bấy giờ có một người
đến thưa Đức Giê-su rằng: "Thưa Thầy, tôi phải làm điều gì tốt để được
hưởng sự sống đời đời?" 17Đức Giê-su đáp: "Sao anh
hỏi tôi về điều tốt? Chỉ có một Đấng tốt lành mà thôi. Nếu anh muốn vào cõi
sống, thì hãy giữ các điều răn." 18Người ấy hỏi:
"Điều răn nào?" Đức Giê-su đáp: "Ngươi không được giết người.
Ngươi không được ngoại tình. Ngươi không được trộm cắp. Ngươi không được làm
chứng gian. 19Ngươi phải thờ cha kính mẹ", và "Ngươi
phải yêu đồng loại như yêu chính mình." 20Người thanh niên
ấy nói: "Tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ, tôi còn thiếu điều gì nữa
không?" 21Đức Giê-su đáp: "Nếu anh muốn nên hoàn
thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một
kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi." 22Nghe lời đó,
người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.
(Trích Phúc âm
Mát-thêu bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_01Matthieu.html#19)
Gợi ý cầu nguyện
1. Khát khao sống đời đời là ước mơ muôn thuở của con người. Bởi vậy, đầu năm, ai ai cũng chúc nhau trường
thọ. Những phát minh về sức khỏe của nhân loại bao
nhiêu đời nay cũng vẫn là, làm sao để trường thọ. Người thanh niên trong Tin mừng hôm nay, cũng
trăn trở khát vọng như thế. Anh ta đã
đến gặp Chúa Giêsu, đúng người, và Ngài đã cho anh ta câu trả lời đúng, nhưng
anh ta lại buồn rầu bỏ đi, không dám thực hiện!
Có bao giờ tôi cũng đặt cho mình câu hỏi như vậy? Tôi đã đi đâu để có câu trả lời? Chúa Giêsu?
Thầy bói? Của cải vật chất? Bác sĩ thẩm mỹ? Những tiên dược cải lão hoàn đồng quảng cáo trên Tv?
2. Chúa Giêsu hướng câu trả lời đến, phải sống như thế nào mới
là quan trọng. Cuộc đời đẹp và ý nghĩa
không phải là kéo dài theo số năm cho bằng, sống chất lượng. Chính đời sống chất lượng trong tương quan
giữa tôi với Chúa, với mọi người xung quanh mới có thể cho tôi sự sống đời đời,
chứ không phải tiên dược, hoặc bác sĩ thẩm mỹ.
Tôi đã làm gì để được sự sống đời đời?
Tôi có cảm thấy câu trả lời của Chúa Giêsu cho anh thanh niên cũng là
cho tôi? Tôi dám thực hiện không hay,
tôi cũng lưỡng lự bỏ đi vì tôi đang quá giầu, mà phần nhiều sự giầu có của tôi
chỉ là những bám víu lệch lạc?
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment