Dân Số 11:4-15
4Dân Ít-ra-en khóc lóc mà nói: "Ai sẽ cho chúng
ta có thịt ăn đây? 5Nhớ thuở nào ta ăn cá bên Ai-cập mà không
phải trả tiền, rồi nào dưa gang, dưa bở, nào hẹ, nào hành, nào tỏi. 6Còn
bây giờ đời ta tàn rồi; mọi thứ đó hết sạch, chỉ còn thấy man-na thôi."
7Man-na như hạt ngò và trông nó như nhựa hương. 8Dân
cứ việc chia nhau đi lượm, cho vào cối xay hoặc cối giã mà nghiền tán ra, rồi
bỏ vào nồi nấu bánh, và mùi vị của nó như mùi vị bánh chiên dầu. 9Đêm
về sương rơi trên doanh trại, thì man-na cũng rơi xuống.
10Ông Mô-sê nghe thấy dân tụm năm tụm bảy theo thị tộc
mà kêu khóc tại cửa lều của mình. Còn ĐỨC CHÚA thì bừng bừng nổi giận. Ông lấy
làm khổ tâm 11và thưa với ĐỨC CHÚA: "Sao Ngài lại làm khổ
tôi tớ Ngài? Tại sao con lại không đẹp lòng Ngài, khiến Ngài đặt gánh nặng tất
cả dân này lên con? 12Có phải con đã cưu mang tất cả dân này
không? Có phải con đã sinh ra nó không mà Ngài lại bảo con: 'Hãy bồng nó vào
lòng, như vú nuôi bồng trẻ thơ, mà đem vào miền đất Ta đã thề hứa với cha ông
chúng?' 13Con lấy đâu ra thịt cho cả dân này ăn, khi chúng khóc
lóc đòi con: 'Cho chúng tôi thịt để chúng tôi ăn?' 14Một mình
con không thể gánh cả dân này được nữa, vì nó nặng quá sức con. 15Nếu
Ngài xử với con như vậy, thì thà giết con đi còn hơn - ấy là nếu con đẹp lòng
Ngài! Đừng để con thấy mình phải khổ nữa!"
(Trích Sách Dân Số bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ
Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/CuuUoc_04DanSo.html#11)
Gợi ý cầu nguyện
1. Ôi, thật tội nghiệp cho Mô-sê, lời than của ông tựa như lời của những người cha người mẹ giữa một đàn con nheo nhóc, đứa đòi kẹo, đứa đòi sữa, đứa mè nheo, đứa đau bụng, đứa phá làng phá xóm, đứa bỏ học,…suốt ngày! Đã vậy, ông còn phải điều đình với Chúa vì Ngài bừng bừng nổi giận với dân trước sự ương ngạnh của họ. Có khi nào tôi đã, hoặc đang phải làm trung gian của những nghịch cảnh rối tung như thế này? Tôi tìm đâu để có sức mạnh và khôn ngoan, giúp mọi người bình tĩnh giải quyết vấn đề? Tôi có thể nói chuyện với Mô-sê trong giờ cầu nguyện này. Có khi nào tôi cũng đã trách Chúa đủ điều và không nhận ra tình thương của Ngài đã luôn làm cho tôi? Tôi có thể nghe lời phân minh của Chúa qua bài hát, Dân Ta Ơi, qua đường dẫn sau: https://www.youtube.com/watch?v=rVgUY1IbnqQ
2. Có bao giờ tôi mệt mỏi
về gia đình, cộng đoàn khiến tôi muốn thoái lui? Tôi đã làm gì trong những lúc ấy? Tôi để ý Mô-sê đã đến than thở cùng Chúa,
ngay cả ông xin Chúa cho ông chết, vì đã quá mệt mỏi. Tuy nhiên, tôi biết ông đã không chết và Chúa
cũng đã nghe lời ông, giúp ông dẫn dắt dân.
Tôi đọc lại những lời than của Mô-sê, qua đó tôi có thể thấy được tấm
lòng của Chúa đối với dân như tình mẫu tử, và tấm lòng của Mô-sê đối với dân
như tình phụ tử. Dù thế nào đi nữa, Chúa
sẽ không bỏ rơi dân; dù thế nào đi nữa, Mô-sê cũng lấy lòng nhân mà chăn dắt
dân. Tôi có thể xin cho được tấm lòng
nhân ái như của Chúa và như của Mô-sê để giải quyết những vấn đề trong gia đình tôi,
cộng đoàn tôi.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment