Sunday, July 21, 2019

Thứ Hai Tuần XVI Mùa Thường Niên – Năm C – 22-7-2019 – Lễ Thánh Maria Mác-đa-la

Thu Hai XVI TN

Gioan 20:11-18

11Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ, 12thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Đức Giê-su, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. 13Thiên thần hỏi bà: "Này bà, sao bà khóc?" Bà thưa: "Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu!" 14Nói xong, bà quay lại và thấy Đức Giê-su đứng đó, nhưng bà không biết là Đức Giê-su. 15Đức Giê-su nói với bà: "Này bà, sao bà khóc? Bà tìm ai?" Bà Ma-ri-a tưởng là người làm vườn, liền nói: "Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về." 16Đức Giê-su gọi bà: "Ma-ri-a!" Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri: "Ráp-bu-ni!" (nghĩa là "Lạy Thầy"). 17Đức Giê-su bảo: "Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ: ‘Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em.’" 18Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ: "Tôi đã thấy Chúa", và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.

(Trích Phúc âm Gioan bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_04Gioan.html#20)

Gợi ý cầu nguyện

1.      Tôi có thể nhận thấy từ bài đọc này, tình thương của Ma-ri-a Mác-đa-la dành cho Chúa Giêsu là rất lớn.  Ở một vài câu trước bài đọc này nói, Ma-ri-a Mác-đa-la đã đi ra mộ một mình từ lúc trời còn mờ tối để tẩm liệm lại xác của Chúa Giêsu.  Khi bà không thấy xác của Chúa Giêsu, bà khóc.  Có thể có biết bao nhiêu câu hỏi trong đầu bà lúc bấy giờ về xác của người mà bà rất thương mến.  Có thể đây là một điểm khiến tôi cũng phải suy nghĩ trong giờ cầu nguyện này.  Có bao giờ, dù độc hành và hoàn cảnh nào đi nữa, tôi vẫn đi tìm gặp Chúa Giêsu không?  Có bao giờ tôi khóc thương và khổ sở vì không tìm thấy Chúa trong một ngày sống của tôi?

2.      Chúa Giêsu đã phục sinh, hiện ra với Ma-ri-a Mác-đa-la và gọi tên của bà.  Nhờ tiếng gọi mà bà nhận ra Ngài.  Đây là một dấu chỉ nữa của tương quan yêu thương gắn bó mật thiết giữa bà và Chúa Giêsu.  Bởi khi yêu người ta thường gọi nhau bằng một cách riêng, mà người ngoài không thể nhận ra.  Nếu Chúa Giêsu gọi tôi, Ngài sẽ gọi tên gì, và tôi sẽ nhận ra Ngài không?  Nếu tôi gọi Chúa Giêsu, tôi sẽ gọi Ngài bằng tên gì?  Tôi có thể để ý tiếng Chúa Giêsu gọi tôi và tôi gọi Ngài như thế nào, trong giờ cầu nguyện này, rồi đi vào cuộc trò truyện với Ngài.     

Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment