Saturday, July 6, 2019

Chúa Nhật Tuần XIV Mùa Thường Niên – Năm C –7 -7-2019


CN XIV TN

Luca 10:1-9

1Sau đó, Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. 2Người bảo các ông: 3Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. 4Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. 5Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: "Bình an cho nhà này!" 6Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em. 7Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia. 8Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em. 9Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ: "Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông."

(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://www.phimconggiao.com/kinh-thanh/TanUoc_03Luca.html#10)
Gợi ý cầu nguyện:

1.       Bài đọc hôm nay là một trình thuật về lần thứ hai Chúa Giêsu sai các môn đệ đi đến với mọi người.  Ngài biết rõ những nơi mà các môn đệ sẽ đi tới, không thật sự dễ dàng và bình an, tựa như đi vào hang cọp, nơi đó sẽ có bắt bớ và có thể bị giết.  Vậy mà, Chúa Giêsu căn dặn: đừng trang bị cho mình bất cứ thứ gì mà trần thế vẫn cho là an toàn như: tiền bạc, của cải vật chất, đến cả bao bị và giày dép nữa cũng không nên có.  Chúa Giêsu muốn nói gì ở đây?  Chắc chắn Ngài muốn nói, cho dẫu cuộc đời này có đầy nguy hiểm, hãy chỉ nương tựa vào một mình Chúa mà thôi.  Cuộc đời tôi đang có những gian khó nào và tôi tin tưởng Chúa đến mức nào?  Tôi có thể gặp Chúa trong lúc này và nói cho Ngài biết những khó khăn ấy. 

2.       Chúa Giêsu cũng dặn ba điều: 1) Điều đầu tiên các môn đệ cần nói và đem đến cho mọi người họ gặp, phải là: Sự bình an.  2) Điều thứ hai là đừng trở nên gánh nặng cho bất cứ ai.  3) Điều thứ ba là hãy chữa lành ở mọi nơi.  Ba điều này cũng vẫn cần thiết cho đời sống môn đệ của tôi ngày hôm nay.  Tôi muốn xem lại trong bao lâu nay, điều tôi đem đến cho mọi người là gì?  Phải chăng là tin bình an, hay tin trừng phạt?  Phải chăng mọi người gặp thấy ở tôi, một Thiên Chúa đầy yêu thương, nhân lành, hay chỉ thấy đó là một Thiên Chúa trừng phạt và khắt khe?  Phải chăng mọi người đã gặp thấy ở tôi, một Giáo hội như một nhà thương để băng bó và chữa lành, hay chỉ là một tòa án với những luật lệ và quan án?  Nếu tôi không làm ba điều trên với mọi người tôi tiếp xúc mỗi ngày, tôi đã rao giảng một tin buồn chứ không phải tin mừng!  Nếu tôi không làm ba điều trên với mọi người, tôi đang trình bày những hình ảnh sai lệch về Thiên Chúa! Tôi sẽ chọn lối rao giảng Nước Trời như thế nào trong ngày hôm nay?  


Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment