Wednesday, October 3, 2018

Thứ Năm Tuần XXVI Thường Niên – Năm B – II –4-10-2018


Thu Nam XXVI TN
Luca 10:1-12
1 Sau đó, Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến.2 Người bảo các ông:3 Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói.4 Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường.5 Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: "Bình an cho nhà này!"6 Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em.7 Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia.8 Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em.9 Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ: "Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông."10 Nhưng vào bất cứ thành nào mà người ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường mà nói:11 "Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều này: Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần."12 Thầy nói cho anh em hay: trong ngày ấy, thành Xơ-đôm còn được xử khoan hồng hơn thành đó."
(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.      Sau khi đã gọi các môn đệ, như trong bài đọc hôm qua, hôm nay Chúa Giêsu sai họ đi đến các làng mạc.  Chỉ thị của Chúa Giêsu nêu rõ hai điều: Thứ nhất, loan báo sự bình an và vươn ra với mọi người đang đau khổ bệnh tật.  Như vậy nếu có một ai hay ngày nào tôi gieo rắc sự mất bình an và dửng dưng trước những ai đang đau khổ xung quanh tôi, người đó hay ngày đó tôi không phải là môn đệ của Chúa Giêsu, vì đã không rao giảng những gì Chúa Giêsu mong đợi.  Trong giờ cầu nguyện hôm nay tôi muốn xem lại từng cử chỉ, lời nói cũng như việc làm trong tuần, trong ngày của tôi, có sự bình an và sự chữa lành trong đó không?  Tôi nhìn lại những điều đó và tôi nói chuyện với Chúa Giêsu.
2.      Thứ hai, loan báo Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần, tức là Nước Trời, cái mà tôi vẫn gọi là thiên đàng, đã có mặt ở đây rồi, không phải chờ đến sau khi chết.  Liệu thái độ và lối sống của tôi có làm cho mọi người thấy thiên đàng đã ở đây không?  Nếu thiên đàng đã có mặt ở trong tim tôi, xung quanh tôi, thiên đàng ấy trông như thế nào, có Chúa trong đó không, có hoan lạc trong đó không?  Kết thúc giờ cầu nguyện này, tôi muốn lấy câu nói của Thánh Inhaxio Loyola làm phương châm sống cho tôi: “Người nào mang Chúa trong tim sẽ luôn mang cả thiên đàng bên mình, ở mọi nơi người ấy tới. (He who carries God in his heart bears heaven with him wherever he goes)". 
Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment