Luca 11:5-13
5 Người còn nói với các ông: "Ai trong anh em có một người
bạn, và nửa đêm đến nhà người bạn ấy mà nói: "Bạn ơi, cho tôi vay ba cái
bánh,6 vì tôi có anh bạn lỡ đường ghé lại nhà, và tôi không có
gì dọn cho anh ta ăn cả";7 mà người kia từ trong nhà lại đáp:
"Xin anh đừng quấy rầy tôi: cửa đã đóng rồi, các cháu lại ngủ cùng giường
với tôi, tôi không thể dậy lấy bánh cho anh được.?8 Thầy nói
cho anh em biết: dẫu người kia không dậy để cho người này vì tình bạn, thì cũng
sẽ dậy để cho người này tất cả những gì anh ta cần, vì anh ta cứ lì ra đó.9 "Thế
nên Thầy bảo anh em: anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa
thì sẽ mở cho.10 Vì hễ ai xin thì nhận được, ai tìm thì thấy,
ai gõ cửa thì sẽ mở cho.11 Ai trong anh em là một người cha, mà
khi con xin cá, thì thay vì cá lại lấy rắn mà cho nó?12 Hoặc nó
xin trứng lại cho nó bò cạp?13 Vậy nếu anh em vốn là những kẻ
xấu mà còn biết cho con cái mình của tốt của lành, phương chi Cha trên trời lại
không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao? "
(Trích
Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi
ý cầu nguyện:
1.
Bài đọc hôm nay nằm tiếp ngay sau lời dạy
của Chúa Giêsu với các môn đệ về cầu nguyện.
Chúa Giêsu nói cần có sự kiên trì trong cầu nguyện, không nản chí, tựa
như người bạn đi xin bánh ban đêm: bỏ qua mọi e ngại và kiên nhẫn đến chai lì
trong điều ông xin. Tôi có sự kiên trì
đến chai lì trong cầu nguyện như vậy không, hay xin không được thì tôi bỏ cầu
nguyện, bỏ đạo, bỏ Chúa? Tôi đọc lại dụ
ngôn trên và để ý Chúa muốn nói gì với tôi về cầu nguyện.
2.
Ở phần cuối bài đọc Chúa Giêsu nói Thiên Chúa
yêu thương và thấu suốt mọi nhu cầu của con người hơn cả tôi là những người cha
người mẹ trần thế yêu thương và lo lắng cho những nhu cầu của con cái. Nếu vậy thì tôi cần gì phải cầu nguyện? Dĩ nhiên, Chúa ban ơn cho tôi trước cả khi
tôi mở miệng cầu xin. Điều Chúa Giêsu
nói ở đây là: Cầu nguyện không phải là lúc tôi “đào mỏ” với Thiên Chúa, nhưng
là giây phút xây đắp một tương quan thân mật với Ngài. Cầu nguyện là xin cho được Thiên Chúa, Đấng
cho “kẹo”, hơn là xin cho có kẹo. Tôi có thể xem lại cách cầu nguyện của tôi bao lâu nay là chỉ có xin xỏ thôi hay là xây đắp tình thân với Thiên Chúa? Tôi
muốn dành giây phút này để tâm tình và ở với Thiên Chúa một cách thâm sâu hơn.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment