Friday, October 26, 2018

Thứ Bảy Tuần XXIX Thường Niên – Năm B – II –27-10-2018


Thu Bay XXIX TN

Luca 13:1-9

1 Cùng lúc ấy, có mấy người đến kể lại cho Đức Giê-su nghe chuyện những người Ga-li-lê bị tổng trấn Phi-la-tô giết, khiến máu đổ ra hoà lẫn với máu tế vật họ đang dâng.2 Đức Giê-su đáp lại rằng: "Các ông tưởng mấy người Ga-li-lê này phải chịu số phận đó vì họ tội lỗi hơn mọi người Ga-li-lê khác sao?3 Tôi nói cho các ông biết: không phải thế đâu; nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy.4 Cũng như mười tám người kia bị tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết, các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng hơn tất cả mọi người ở thành Giê-ru-sa-lem sao?5 Tôi nói cho các ông biết: không phải thế đâu; nhưng nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy."6 Rồi Đức Giê-su kể dụ ngôn này: "Người kia có một cây vả trồng trong vườn nho mình. Bác ta ra cây tìm trái mà không thấy,7 nên bảo người làm vườn: "Anh coi, đã ba năm nay tôi ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất?8 Nhưng người làm vườn đáp: "Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó.9 May ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông sẽ chặt nó đi."

(Trích Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu nguyện:
1.       Hóa ra văn hóa Do-thái cổ thời và văn hóa của xã hội tôi hôm nay cũng chẳng khác nhau là mấy.  Phải chăng mỗi khi có ai gặp tai ương, tôi đã dè bỉu nạn nhân: “Cho đáng đời! Chắc ăn ở thế nào nên Trời mới phạt!  Đúng là Ông Trời có mắt!”  Chúa Giêsu trong bài đọc hôm nay nói tôi phải coi chừng, vì một lời phê phán như vậy là không đúng.  Không đúng ít vì hai lý do: 1) Thứ nhất, Thiên Chúa không bao giờ nhỏ mọn như tôi nghĩ.  2) Thứ hai, trước khi xét người, hãy xét mình trước, không chừng tôi cũng xấu xa như người, hay còn tệ hơn nữa.  Trong giờ cầu nguyện này, tôi muốn xem lại đời sống của tôi, đặc biệt những yếu đuối trong tôi mà từ trước đến giờ tôi đã không ý thức.  Tôi cũng xem lại những lần và những lời tôi phê phán người khác, tôi xin cho được ơn nhận biết và lớn lên từ những bất toàn trong tôi.    
2.       Một điểm đẹp nữa trong bài đọc hôm nay đó là sự kiên nhẫn của Chúa trước những bất toàn của tôi.  Khi mọi người xung quanh muốn đốn chặt tôi, Chúa lại kiên nhẫn chờ đợi tôi, hy vọng tôi sẽ sinh hoa thơm quả ngọt.  Giờ cầu nguyện này tôi muốn suy nghĩ về hành động chờ đợi đầy kiên nhẫn này của Chúa trước những bất toàn và lối sống héo úa của tôi.  Tôi muốn nói gì với Chúa trong lúc này? 
Phạm Đức Hạnh, SJ

0 comments:

Post a Comment