Luca 10:25-37
25 Và này có người thông luật kia đứng lên hỏi Đức Giê-su để thử
Người rằng: "Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia
nghiệp?”26 Người đáp: "Trong Luật đã viết gì? Ông đọc thế
nào?"27 Ông ấy thưa: "Ngươi phải yêu mến Đức Chúa,
Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn
ngươi, và yêu mến người thân cận như chính mình."28 Đức
Giê-su bảo ông ta: "Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được
sống."29 Nhưng ông ấy muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới
thưa cùng Đức Giê-su rằng: "Nhưng ai là người thân cận của tôi?"30 Đức
Giê-su đáp: "Một người kia từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô, dọc đường bị
rơi vào tay kẻ cướp. Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc
người ấy nửa sống nửa chết.31 Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi
xuống trên con đường ấy. Trông thấy người này, ông tránh qua bên kia mà đi.32 Rồi
cũng thế, một thầy Lê-vi đi tới chỗ ấy, cũng thấy, cũng tránh qua bên kia mà
đi.33 Nhưng một người Sa-ma-ri kia đi đường, tới ngang chỗ
người ấy, cũng thấy, và chạnh lòng thương.34 Ông ta lại gần,
lấy dầu lấy rượu đổ lên vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người
ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc.35 Hôm
sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói: "Nhờ bác săn sóc
cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại
bác."36 Vậy theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra
là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp?"37 Người
thông luật trả lời: "Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người
ấy." Đức Giê-su bảo ông ta: "Ông hãy đi, và cũng hãy làm như
vậy."
(Trích
Phúc âm Luca bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi
ý cầu nguyện:
1.
Bao ngàn năm qua con người đã suy tư và tìm
mọi cách để được sống đời đời như: Đức Khổng Tử dạy có ba cách để được trường
sinh bất tử: Có con trai, viết sách và tạc bia đá. Nhưng ba cách này không phải ai muốn cũng làm
được. Tần Thủy Hoàng ra lệnh cho triều
đình tìm cho ông thuốc trường sinh bất tử, nhưng rồi cũng chết yểu, 49
tuổi. Ngày nay nhiều người cũng vẫn đi
tìm đủ mọi thứ thuốc để cải lão hoàn đồng, rồi căng da nhuộm tóc như để níu kéo tuổi xuân, hoặc để tự trấn an rằng: tử thần vẫn còn ở xa!
Chúa Giêsu chỉ ra một con đường đơn giản mà ai cũng làm được: Hãy cư xử với mọi
người như người thân cận của mình. Trong
giờ cầu nguyện hôm nay tôi muốn hỏi chính tôi câu hỏi của viên thông luật: “Ai
là người thân cận của tôi?” Và tôi để ý
xem Chúa dạy tôi thế nào.
2.
Tôi cũng muốn đọc lại đoan văn trên và quan sát lại cử chỉ của người Sa-ma-ri nhân hậu. Ông làm đến thiệt thân (bỏ dở công việc, tốn tiền, mệt xác), nhưng ông vẫn làm. Vậy ai là những người đang
cần đến tình thương của tôi: Chồng tôi? Vợ tôi? Con tôi? Cha mẹ tôi? Anh chị em
của tôi? Hàng xóm của tôi? Đồng bào của tôi? Tôi muốn vươn ra với họ dù có thiệt thân. Một lần nữa qua bài đọc hôm nay, Chúa Giêsu khẳng định đi đạo, có đạo mà chỉ tìm bình an cho riêng mình mà thôi, lối sống đạo ấy chẳng được tích sự gì, sống chỉ chật đất! Tôi muốn thay đổi lối sống đạo của tôi như những gì Chúa Giêsu dạy, ngay ngày hôm nay.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment