Gioan
21:20-25
20 Ông Phê-rô quay lại, thì thấy
người môn đệ Đức Giê-su thương mến đi theo sau; ông này là người đã nghiêng
mình vào ngực Đức Giê-su trong bữa ăn tối và hỏi: "Thưa Thầy, ai là kẻ nộp
Thầy?"21 Vậy khi thấy người đó, ông Phê-rô nói với Đức
Giê-su: "Thưa Thầy, còn anh này thì sao?"22 Đức
Giê-su đáp: "Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì
việc gì đến anh? Phần anh, hãy theo Thầy."23 Do đó, mới có
tiếng đồn giữa anh em là môn đệ ấy sẽ không chết. Nhưng Đức Giê-su đã không nói
với ông Phê-rô là: "Anh ấy sẽ không chết", mà chỉ nói: "Giả như
Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh?24 Chính
môn đệ này làm chứng về những điều đó và đã viết ra. Chúng tôi biết rằng lời
chứng của người ấy là xác thực.25 Còn có nhiều điều khác Đức
Giê-su đã làm. Nếu viết lại từng điều một, thì tôi thiết nghĩ: cả thế giới cũng
không đủ chỗ chứa các sách viết ra.
(Trích Phúc âm
Gioan bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu
nguyện:
1.
Bài đọc hôm nay tiếp nối cuộc đối thoại
trong bài đọc hôm qua, giữa Chúa Giêsu và Phê-rô. Kết thúc cuộc đối thoại đó Chúa Giêsu nói
Phê-rô, “Hãy theo thầy!” Trong bài đọc
hôm nay, sau khi Chúa Giêsu gọi Phê-rô, ông đã so sánh mình với môn đệ Chúa Giêsu
thương mến, “Thưa Thầy, còn anh này thì sao?”
Chúa Giêsu trấn an Phê-rô, Thầy gọi con hãy cứ theo, mặc người
khác. Có thể tôi cũng có sự so sánh như
vậy chăng? Tại sao tôi cũng là người
Công giáo như bao người Công giáo khác, thế mà tôi lại cứ gặp hết tai ương này
đến rủi ro khác, còn những người khác, kể cả những người vô thần họ lại cứ bình
an, làm ăn cứ như diều gặp gió? Tôi có
đang so sánh, phân bì và ganh tị với ai chăng?
Tôi nói chuyện với Chúa Giêsu về sự ganh tị và so đo này, và để ý xem
Chúa trả lời tôi ra sao?
2.
Bài đọc hôm nay kết thúc bằng một câu rất
đẹp rằng, những lời được viết ra trong Tin Mừng này là đáng tin cậy. Đồng thời câu nói này là một hy vọng cho tôi
bởi những gì Chúa Giêsu làm không phải chỉ cho các môn đệ xưa kia, mà còn cho
tất cả mọi Kitô hữu của mọi thời đại, trong đó có tôi. Nếu tất cả những kinh nghiệm mà mọi Kitô hữu
đã gặp Chúa được viết thành sách, quả thực thế giới không đủ
chỗ chứa hết những sách này. Liệu giờ
cầu nguyện hôm nay của tôi có là một kinh nghiệm thực và sâu đậm với Chúa Giêsu
không? Liệu những gì tôi kinh nghiệm về
Chúa Giêsu có đáng tin cậy để viết xuống chăng?
Tôi muốn đi vào kinh nghiệm thực này với Chúa Giêsu.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment