Tông
Đồ Công Vụ 20:17-27
17 Từ Mi-lê-tô, ông sai người đi mời các kỳ mục trong Hội
Thánh Ê-phê-xô.18 Khi họ đến gặp ông, ông nói với họ:19 Khi
phục vụ Chúa, tôi đã hết lòng khiêm tốn, đã nhiều lần phải rơi lệ, đã gặp bao
thử thách do những âm mưu của người Do-thái.20 Anh em biết tôi
đã không bỏ qua một điều gì có ích cho anh em; trái lại tôi đã giảng cho anh em
và dạy anh em ở nơi công cộng cũng như tại chốn tư gia.21 Tôi
đã khuyến cáo cả người Do-thái lẫn người Hy-lạp phải trở về với Thiên Chúa, và
tin vào Đức Giê-su, Chúa chúng ta.22 "Giờ đây, bị Thần Khí
trói buộc, tôi về Giê-ru-sa-lem, mà không biết những gì sẽ xảy ra cho tôi ở đó,23 trừ
ra điều này, là tôi đến thành nào, thì Thánh Thần cũng khuyến cáo tôi rằng
xiềng xích và gian truân đang chờ đợi tôi.24 Nhưng mạng sống
tôi, tôi coi thật chẳng đáng giá gì, miễn sao tôi chạy hết chặng đường, chu
toàn chức vụ tôi đã nhận từ Chúa Giê-su, là long trọng làm chứng cho Tin Mừng
về ân sủng của Thiên Chúa.25 "Giờ đây tôi biết rằng: tất
cả anh em, những người tôi đã đến thăm để rao giảng Nước Thiên Chúa, anh em sẽ
không còn thấy mặt tôi nữa.26 Vì vậy, hôm nay tôi xin tuyên bố
với anh em rằng: nếu có ai trong anh em phải hư mất, thì tôi vô can.27 Thật
tôi đã không bỏ qua điều gì, trái lại đã rao giảng cho anh em tất cả ý định của
Thiên Chúa.
(Trích Tông Đồ
Công Vụ bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
từ http://www.chungnhanducKitô.net/kinhthanh/tan%20uoc.htm)
Gợi ý cầu
nguyện:
1. Bài đọc hôm nay có thể tóm gọn
trong hai chữ: Nhiệt thành. Có lẽ không
chỉ trong bài đọc ngày hôm nay mà bất cứ chỗ nào trong Tân Ước khi nói về con
người Phao-lô, tôi đều thấy lòng nhiệt thành là nét nổi bật nhất trong ông. Lòng ông khi nào cũng sôi sục lửa yêu mến Chúa
và Giáo hội. Giờ cầu nguyện hôm nay tôi
cũng muốn nhìn lại đời sống của tôi, ngọn lửa yêu mến Chúa có bùng cháy như
lòng mến của Phao-lô không? Tôi muốn xin
Chúa điều gì để lòng mến của tôi được bùng cháy mạnh mẽ hơn? Điều gì đang làm ngọn lửa yêu mến trong tôi
không bùng phát được?
2. Có lẽ một trong những điều khó khăn
của bao nhiêu nhà truyền giáo xưa đến nay đó là vấn đề phải lên đường luôn luôn
ở mọi độ tuổi và mọi hoàn cảnh. Bất cứ
chỗ nào đang cần Tin Mừng và bất cứ chỗ nào đang cần tôi, tôi đều phải đi và
không gì cưỡng lại được. Tôi muốn đọc
lại sự lên đường của Phao-lô trong bài đọc trên để học nơi ông sự sẵn sàng lên
đường theo tiếng gọi của Chúa, dù biết là phía trước còn đầy khó khăn và dù
biết tuổi mình đã già và sức khỏe có hạn, nhưng tất cả những điều này không
phải là lý do chính đáng. Giờ cầu nguyện
này có thể là cơ hội tôi muốn thưa chuyện cùng Chúa về sự từ bỏ để tôi được
thanh thoát và ở sâu trong tình mến với Chúa Giêsu.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment