Gioan 11:19-27
19Khi ấy, nhiều người Do-thái đến chia buồn với hai cô Mác-ta và Ma-ri-a, vì em các cô là La-da-rô mới qua đời. 20 Vừa được tin Đức Giê-su đến, cô Mác-ta liền ra đón Người. Còn cô Ma-ri-a thì ngồi ở nhà. 21 Cô Mác-ta nói với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết. 22 Nhưng bây giờ con biết: Bất cứ điều gì Thầy xin cùng Thiên Chúa, Người cũng sẽ ban cho Thầy.” 23 Đức Giê-su nói: “Em chị sẽ sống lại!” 24 Cô Mác-ta thưa: “Con biết em con sẽ sống lại, khi kẻ chết sống lại trong ngày sau hết.” 25 Đức Giê-su liền phán: “Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống. 26 Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết. Chị có tin thế không?” 27 Cô Mác-ta đáp: “Thưa Thầy, có. Con vẫn tin Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa, Đấng phải đến thế gian.”
(Trích Phúc âm Gioan, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Hôm nay là lễ kính ba Thánh trong cùng một gia đình là Mác-ta, Ma-ri-a và La-da-rô. Đây là một ngày lễ rất đặc biệt. Đặc biệt ở chỗ là cả ba chị em trong cùng một gia đình đều là thánh. Tôi đã thấy gia đình nào được như thế này chưa? Đặc biệt nữa đó là rất hiếm có vị thánh nào mà trong ngày kính có bài Kinh Thánh riêng về chính cuộc sống của họ. Có lẽ chỉ có một số các thánh tông đồ, thánh Gioan Tẩy giả và ba chị em nhà này. Ngày lễ này gợi lên trong tôi những suy nghĩ gì? Việc mừng kính ba chị em là đều là thánh có thể giúp tôi cảm nhận việc nên thánh là chuyện thường ngày, xảy ra với mọi người, chứ không phải là chuyện chỉ xảy ra với các tu sĩ, trong các tu viện và với những công việc thánh thiện đạo đức, cao siêu. Như vậy, dù tôi là ai: độc thân hay lập gia đình, hoặc đi tu, ở đâu tôi cũng được mời gọi nên thánh và có thể nên thánh. Không chỉ mình tôi nên thánh, nhưng tôi có thể rủ anh chị em, bạn bè của tôi, hàng xóm của tôi, dòng họ của tôi cùng nên thánh. Tôi ao ước nên thánh không? Mãnh liệt đến mức nào? Tôi nói chuyện với Chúa Giêsu và bàn hỏi với Ngài: làm thế nào để tôi có thể nên thánh ngay hôm nay trong công xưởng, khi lái xe, khi nấu nướng, lúc giặt giũ, khi học bài đọc sách, và kể cả những lúc thay tã cho con, hoặc đút cơm cho cha mẹ già nữa.
2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và để ý đến sự thân thiện giữa ba chị em này với Chúa Giêsu. Họ thân đến mức gọi Chúa Giêsu là bạn của họ. Họ thân đến mức, Mác-ta dám trách móc và dỗi hờn với Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết.” Có khi nào tôi bước vào giờ cầu nguyện bằng sự thân thiện, cởi mở với Chúa Giêsu như bạn với bạn chưa? Có khi nào tôi ngồi bên Chúa kể chuyện tếu lâm, tán dóc, chuyện cười và tâm sự thân tình, trách móc, kêu ca, tranh cãi với Ngài? Tôi có thể làm những điều này ngay trong lúc này. Thiên Chúa khao khát sự thân tình và cởi mở của tôi, chứ không thích sự câu nệ, giữ kẽ, khách sáo và bề ngoài. Chúa rất muốn những gì là rất thật, không giả dối trong tôi, mỗi khi đến với Ngài.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment