Mát-thêu 10:24-33
24 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các Tông Đồ rằng: “Trò không hơn thầy, tớ không hơn chủ. 25 Trò được như thầy, tớ được như chủ, đã là đủ rồi. Chủ nhà mà người ta còn gọi là Bê-en-dê-bun, huống chi là người nhà. 26 Vậy anh em đừng sợ người ta. Thật ra, không có gì che giấu mà sẽ không được tỏ lộ, không có gì bí mật, mà người ta sẽ không biết. 27 Điều Thầy nói với anh em lúc đêm hôm, thì hãy nói ra giữa ban ngày; và điều anh em nghe rỉ tai, thì hãy lên mái nhà rao giảng. 28 Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn. Đúng hơn, anh em hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hoả ngục. 29 Hai con chim sẻ chỉ bán được một hào phải không? Thế mà, không một con nào rơi xuống đất ngoài ý của Cha anh em. 30 Thì đối với anh em cũng vậy, ngay đến tóc trên đầu anh em, Người cũng đếm cả rồi. 31 Vậy anh em đừng sợ, anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ. 32 Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. 33 Còn ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ chối người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.”
(Trích Phúc âm Mát-thêu, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Bài đọc hôm nay có thể chia làm hai phần. Trước hết trong giờ cầu nguyện này tôi có thể tập trung vào những gì Chúa Giêsu nói về sự chống đối, hiểu lầm và bắt bớ vì là môn đệ của Ngài. Có khi nào tôi đã bị đối xử bất công, bị hãm hại, bị vu oan? Tôi đã phản ứng như thế nào? Cách thức phản kháng của tôi có tương ứng với niềm tin của tôi tin vào một Thiên Chúa làm người, chịu vu oan, bị xỉ nhục và bị giết chết một cách bất công không? Tôi nghĩ gì về những phản ứng của tôi khi bị vu oan, hiểu lầm và chống đối? Tôi nói chuyện với Chúa Giêsu, Đấng đã từng bị hiểu lầm, vu oan, chống đối, chối bỏ và bị giết một cách nhẫn tâm và bất công.
2. Thứ đến tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và để ý đến lời mời gọi của Chúa Giêsu dành cho tôi là phải biết sống phó thác, tin tưởng ở tình thương và sự quan phòng của Ngài. Tôi tin ở những lời của đảm bảo của Chúa Giêsu đến mức nào? Có điều gì tôi thật sự đang bận tâm và lo lắng? Tôi dám trút hết vào sự quan phòng của Chúa không? Hãy cầu nguyện và làm việc này với tất cả lòng tin.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment