Mác-cô 12:28b-34
28bKhi ấy, có một người trong các kinh sư đến gần Đức Giê-su và hỏi rằng: “Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng hàng đầu?” 29 Đức Giê-su trả lời: “Điều răn đứng hàng đầu là: Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. 30 Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi. 31 Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác quan trọng hơn các điều răn đó.” 32 Ông kinh sư nói với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác. 33 Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ.” 34 Đức Giê-su thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu!” Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa.
(Trích Phúc âm Mác-cô, bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ từ https://ktcgkpv.org/readings/mass-reading)
Gợi ý cầu nguyện
1. Tôi đáp trả thế nào trước lời mô tả của Chúa Giêsu về điều răn thứ nhất, đó là yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực? Điều đó có ý nghĩa gì với tôi? Tôi cảm thấy thế nào khi lắng nghe những lời của Chúa Giêsu? Tôi muốn đáp lại giới răn yêu Chúa và người lân cận như thế nào?
2. Tôi đọc lại bài đọc trên một hoặc nhiều lần nữa và hình dung cuộc gặp gỡ giữa người kinh sư này và Chúa Giêsu. Hãy chú ý thái độ của Chúa Giêsu đối với người kinh sư, cách Ngài nhìn ông ta, cách Ngài nói chuyện với ông ta và cách Ngài phản ứng trước sự khôn ngoan của người này. Hãy dành vài phút để nói chuyện với Chúa Giêsu về những cảm xúc mà lời Ngài khơi dậy trong tôi và cách tôi muốn đáp lại.
Phạm Đức Hạnh, SJ
0 comments:
Post a Comment